TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 200

Những bóng đèn sân khấu nằm ngang với trần nhà và có một vài chiếc

đèn thẳng được cố định phía trên một lò sưởi ốp đá cuội.

Một bàn ăn kính bao quanh bởi những chiếc ghế gỗ tếch đánh dấu kết

thúc không gian phòng khách. Phía ngoài không lát gỗ mà là đá nền.

Kim đoán không gian sống nơi này khoảng một trăm bốn mươi mét

vuông.

“Tôi có thể mời mọi người một thức uống, trà hay cà phê không?”
Kim gật đầu. “Cà phê, loại đặc nhất mà cô có.”
Nicola Adamson cười thân thiện. “Kiểu ngày đó à, Thanh tra?”
Người phụ nữ khẽ bước vào căn bếp gồm tủ ngăn phủ bóng màu trắng

với các điểm nhấn bằng gỗ nâu.

Kim không trả lời mà tiếp tục đi quanh phòng. Bức tường bên trái cấu

tạo hoàn toàn bằng thủy tinh, chỉ bị ngắt quãng bởi một vài trụ đá tròn. Phía
ngoài là ban công và không cần bước ra Kim cũng có thể nhìn thấy con
kênh Brindley Loop.

Xa hơn nữa dọc theo bức tường kính, Kim thấy một máy chạy bộ bị che

khuất một phần bởi một tấm chắn phòng. Phải rồi, cô lập luận, nếu cô ấy có
tập thể dục thì chính là dùng nó.

Thật là một không gian ấn tượng đối với một người phụ nữ ngoài 20

tuổi, và ở nhà vào giữa buổi chiều.

“Cô làm nghề gì?” Kim hỏi một cách thẳng thừng.
“Xin lỗi?”
“Nơi này rất đẹp. Tôi chỉ băn khoăn không biết cô làm nghề gì mà có thể

đủ tiền sống ở đây.”

Sự tinh tế và khéo léo của Kim đã ở lại đâu đó quanh quãng thời gian lúc

11 giờ. Đã là một ngày dài và người phụ nữ này sẽ trả lời hoặc không.

“Tôi không chắc sao lại liên quan gì đến cô khi mà việc tôi làm chắc

chắn không phạm pháp. Nhưng tôi là một vũ công, một vũ công thoát y, và
tôi làm công việc đó khá giỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.