TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 226

“Cậu ta mới ở giữa độ tuổi 20, là nhân viên trẻ nhất, nên cậu ta có thể

gắn kết với chúng tốt hơn. Có vài người còn nghĩ là quá tốt nữa - nhưng đó
chỉ là tin đồn thôi, thế nên tôi không muốn bình luận thêm.”

“Nhưng chắc chắn ông có ý kiến của mình chứ.”
Victor nhăn nhó giơ tay phải lên. “Tôi sẽ không bôi nhọ thanh danh của

một người đã chết khi mà bản thân tôi chưa nhìn thấy bằng chứng về những
chuyện sai trái.”

“Suy ra là những người khác đã làm?” Kim lại lấn tới.
“Không phải chuyện để tôi nói và tôi sẽ không suy đoán.”
“Chúng tôi hiểu mà, Victor,” Bryant xoa dịu. “Cứ nói tiếp đi.”
“Mary Andrews thuộc kiểu phụ nữ tinh tế, người có lẽ đã dành cho các

cô gái sự quan tâm nhiều nhất. Bà ấy mạnh mẽ nhưng rất giàu tình yêu và
cũng luôn sẵn lòng nữa. Với Mary, công việc đó không chỉ là một công
việc.”

“Còn Arthur?”
Victor cười. “Ồ, Arthur Connop; suýt chút nữa quên mất ông ta. Một

người không được may mắn thì đúng hơn, tôi luôn cảm thấy như vậy. Tôi
thường tự hỏi hẳn những gì đã xảy ra trong đời ông ta khiến ông ta đầy hận
thù và cay đắng như vậy. Người đàn ông bé nhỏ lạ lùng chẳng thích bất cứ
ai.”

“Riêng William Payne thì sao?” Bryant hỏi.
Victor nhăn mũi. “Ồ, tôi nghĩ chuyện đó thì chả có gì mà riêng tư.

William là kiểu người khiến người ta khó mà không thích cho được. Tôi
nghĩ Arthur bực với chuyện các nhân viên còn lại thỉnh thoảng lại giúp đỡ
William. Ông ta không muốn bất cứ ai nhận được bất cứ điều gì ông ta
không được nhận.”

“Ông ta với các cô gái thì thế nào?”
“Ai cơ, Arthur á? Không liên quan tí nào. Ông ta ghét chúng. Bởi vì bản

tính của ông ta, ông ta dễ trở thành mục tiêu của chúng. Chúng sẽ chơi xỏ
ông ta, giấu đồ của ông ta, những chuyện kiểu như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.