TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 227

“Họ có chơi xỏ William không?”
Victor suy nghĩ một lúc. Có gì đó lướt qua mặt ông nhưng ông lắc đầu.
“Không hẳn, vì William làm ca đêm nên chẳng có mấy liên can tới các

cô gái.”

Kim ngồi thẳng lên. Có gì đó mà ông đã không kể với họ.
“Ông có thể nói gì về các cô gái đó?”
Ông ngồi ngả lưng ra sau. “Chúng không phải một đám xấu xa. Một số

đứa chỉ ở đó tạm thời vì hoàn cảnh gia đình. Một số đứa được cho vào trại
trẻ sau những cáo buộc lạm dụng trẻ em. Những người khác ở lại cho đến
khi một thành viên khác trong gia đình nhận họ và cũng có một số ít thì
chẳng còn ai trong nhà hết.”

“Ông có nhớ cặp sinh đôi Nicola và Bethany không?”
Mắt ông ánh lên niềm vui. “Ồ vâng. Họ là những cô gái nhỏ xinh đẹp.

Nếu tôi nhớ chính xác, Nicola là người hoà đồng hơn. Bethany thường núp
sau chị và để chị cô bé nói chuyện. Họ không chơi với các cô gái khác. Tôi
nghĩ vì họ đã có nhau.”

“Vậy, chẳng có cô gái nào có vấn đề à?” Kim hỏi. Vì nghe không giống

bất kì trại trẻ nào cô đã ở.

“Tất nhiên có những cô gái ghê gớm hơn. Những quý cô trẻ không thể

động vào được. Đặc biệt là có ba người… Tôi xin lỗi, tôi không nhớ tên
của họ. Từng người một trong số họ đã đủ tệ rồi nhưng khi đi cùng nhau họ
trở thành một nhóm nhỏ gắn bó. Họ tách ra khỏi nhau và gây ra đủ các loại
rắc rối; trộm cắp, hút thuốc, dính líu tới con trai.” Ông quay đi. “Và cả
những chuyện khác nữa.”

“Những chuyện gì khác?” Bryant hỏi.
“Không thực sự là chuyện tôi được nói.”
“Họ làm tổn thương ai à?” Kim xen vào.
Victor đứng dậy và đứng bên cửa sổ. “Không quá nghiêm trọng về mặt

thể chất, Thanh tra ạ.”

“Sau đó thế nào?” Cô hỏi, nhìn về phía Bryant.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.