TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 229

48

“Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây thế?” Kim hét lên khi chiếc xe dừng lại
bên ngoài nhà Payne. Cả một xe cấp cứu và một xe cứu thương đều đỗ bên
ngoài. Các cửa ra vào phía sau dẫn tới chỗ xe cứu thương đã được mở
toang.

Khi cô chạy về phía những chiếc xe, hai nhân viên y tế đã ra khỏi ngôi

nhà cùng với một chiếc cáng.

Chiếc giường tạm vốn đã hẹp mà cơ thể nhỏ bé mỏng manh của Lucy

vẫn gần như lọt thỏm. Họ khiêng cô gái như thể nó là một em bé. Khi ra
khỏi xe lăn, nhìn tay chân cô càng hiện rõ sự teo tóp. Chiếc mặt nạ oxy bao
phủ gương mặt nhỏ nhắn của cô bé nhưng Kim có thể nhìn thấy đôi mắt em
và nỗi lo sợ toát ra từ đó.

Kim chạm nhẹ vào cánh tay cô bé nhưng các nhân viên y tế đang khẩn

trương di chuyển để đặt cô bé lên phía sau xe cứu thương.

William Payne vội vã ra khỏi nhà. Khuôn mặt anh tái nhợt. Mắt anh mở

to sợ hãi.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Kim hỏi.
“Con bé bị khó thở trong đêm nhưng sáng nay, mọi chuyện có vẻ tốt hơn.

Tôi đã lên lầu thay ga giường và con bé lại bị khó chịu nhưng nó không báo
động được. Nó không báo được cho tôi biết.”

Cả hai đều đứng ở phía sau xe cứu thương khi nhân viên y tế cố định

cáng vào vị trí.

Mắt William đỏ lên khi anh cố kìm nước mắt. “Con bé đã cố nhấn nút

điều khiển và tôi đã nghe thấy tiếng còi báo động từ xa. Khi tôi đi xuống thì
nó đã tái xanh rồi.” Anh lắc đầu khi những giọt nước mắt bắt đầu rơi.
Giọng anh khàn đặc và đầy sợ hãi. “Con bé có thể chết bởi vì tôi đã không
nghe thấy tiếng nó cầu cứu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.