TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 234

Mọi sự nhẹ nhõm cô có cũng khá ngắn ngủi khi cô nhìn thấy một bộ

những cái xương nhỏ nằm bên cạnh nạn nhân thứ hai.

“Một em bé à?” Cô hỏi.
Daniel gật đầu.
Không có câu nói vui vẻ hay lời chúc mừng nào được nói ra.
Kim nhìn kĩ hơn. Các xương quá nhỏ đến nỗi chẳng thành hình thù gì,

chuyện đó khiến Kim càng buồn hơn.

Và công việc của Daniel là kiểm tra những đoạn xương này để tìm ra

manh mối và coi như chúng không phải là xương của một em bé. Tất cả
bọn họ đều được yêu cầu phải dùng sự khách quan khoa học. Cần thiết phải
tách cảm xúc ra khỏi quá trình này. Tuy nhiên, anh phải mổ xẻ manh mối từ
một sự sống chưa bao giờ được sống. Đó không phải là điều cô có thể làm.

Tốt nhất hôm nay không nên nói gì.
“Bao nhiêu tuổi thế?” cô hỏi.
“Xương bắt đầu phát triển ở tuần thứ 13. Một đứa trẻ khi sinh ra có

khoảng 300 cái xương. Tôi ước tính đứa bé này ở đâu đó giữa 20 và 25
tuần.

Gần như phát triển thành hình hài hoàn chỉnh rồi, Kim nghĩ. Cả về mặt

đạo đức và luật pháp. Nạo phá thai thường không được tiến hành sau 12
tuần, trừ khi một nguy cơ đáng kể xảy đến với người mẹ.

“Vậy đây là một vụ giết người đôi, phải không; cả mẹ và con?”
Kim gật đầu. Bàn tay cô đã chạy dọc theo bộ xương. Cô muốn bao bọc

chúng. Vì lí do gì cô không biết.

Daniel bước vòng quanh bàn và đứng giữa hai cô gái. “Không biết có

giúp được gì không nhưng tôi có thêm thông tin cơ bản về nạn nhân số một.
Cô ấy cao khoảng 1,7 mét, chế độ ăn uống khá nghèo nàn và tôi muốn nói
rằng cô ấy đã bị suy dinh dưỡng.”

Bryant lấy sổ tay của mình ra.
“Cô gái này không chăm sóc răng miệng và các răng cửa hàm dưới bị

lệch ra. Thời điểm nào đó trong đời, hai ngón tay ở bàn tay trái của cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.