TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 243

52

Đến lần gõ cửa thứ hai thì Nicola Adamson mở cửa. Cô vẫn còn mặc bộ đồ
ngủ bằng vải satin. Tóc cô vẫn còn rối tung và cô tặng họ một cái ngáp dài
thay cho lời chào.

“Xin lỗi nếu chúng tôi đánh thức cô,” Bryant lên tiếng.
Là thật chứ không phải “nếu”, dù đã qua giờ nghỉ trưa rồi.
Cô ngáp lần nữa và dụi mắt. “Đêm muộn ở câu lạc bộ. Tôi vừa về nhà

lúc 5 giờ sáng nay. Đêm qua, lúc nào cũng vậy.”

Nicola đóng cửa lại và đi thẳng vào bếp. Mặc dù chính mình mới có 34

tuổi, Kim cũng tự hỏi liệu đã bao giờ cô ra khỏi giường với bộ dạng khá
tuyệt vời như thế không.

“Tôi rất vui lòng nói chuyện, nhưng để tôi làm chút cà phê trước đã

nhé.”

Kim chuyển chiếc túi xách sang một bên để ngồi xuống ghế sofa. “Sáng

nay em gái cô đã đến gặp tôi.”

Nicola quay lại ngay lập tức. “Nó đã làm gì?”
“Cô ấy không vui lắm với chuyện cô đã giúp chúng tôi.”
Nicola lắc đầu và quay đi. Lọ cà phê hòa tan được đặt lại trong tủ với

một tiếng bịch.

Kim có ấn tượng rằng đây không phải là lần đầu tiên Beth can thiệp vào.
“Con bé đã nói gì với cô?”
“Cô ấy bảo tôi để cả hai cô được yên và đừng đào xới những vết thương

cũ.”

Nicola gật đầu và sự căng thẳng của cô dường như đã được trút bỏ.
“Tôi nghĩ con bé chỉ muốn bảo vệ tôi thôi. Tôi biết nó có vẻ hơi quá

nhưng nó chỉ là bảo vệ tôi quá mức thôi.” Cô nhún vai ngồi xuống. “Sinh
đôi là thế mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.