TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 65

Cô đi vòng quanh thi thể, kiểm tra hiện trường từ mọi góc độ. Hiện

trường không có gì bị xáo trộn và có vẻ chẳng xảy ra cuộc ẩu đả nào.

Một bộ đồ màu trắng lượn lờ quanh cô.
“Thanh tra, cậu Keegan đây lịch sự không muốn yêu cầu cô di chuyển,

nhưng tôi thì không,” Keats nói. “Hãy lùi lại để cậu ấy có thể làm công việc
của mình.”

Kim liếc xéo Keats một cái nhưng rồi cũng lùi lại góc phòng. Cô hài

lòng nhận thấy gấu quần bên phải của ông đã tuột nhưng chút ý nhị chết tiệt
giữ những quan sát đó của cô ở yên trên môi chứ không nói ra.

Keegan chụp ảnh kĩ thuật số và sau đó lấy ra cái máy ảnh dùng một lần

và lặp lại quá trình chụp ảnh.

“Ví của anh ta ở trên lầu nên đây không phải là cướp của,” Keats đứng

bên cạnh cô lên tiếng.

Nhìn thực tế Kim đã biết rồi.
“Loại dao?”
“Loại dao bếp, dài khoảng mười tám cen-ti-mét, chuôi nhựa, thường

được sử dụng để cắt bánh mì.”

“Mô tả chi tiết cho một kỳ thi sơ khảo?”
Ông ta nhún vai. “Hoặc nó có thể chính là con dao trong cái bồn đầy

máu.”

“Anh ta bị ám sát bằng con dao cắt bánh chết tiệt của mình?”
“Thanh tra, tôi không muốn đưa ra ý kiến quá sớm nhưng,” ông hạ giọng

và nghiêng người về phía cô. “Tôi sẽ đánh bạo đoán rằng vụ này là vụ giết
người.”

Kim trợn tròn mắt. Hay nhỉ, hôm nay ai cũng là diễn viên hài.
“Phương pháp suy luận?”
“Cửa hiên mở nên tên sát nhân có thể ra vào.”
“Thật tốt khi thấy chiến dịch Ngôi nhà an toàn đã thành công.”
Kim bước lại gần cửa hiên. Một kĩ thuật viên đứng bên ngoài, rắc phấn

lên tay nắm. Cô học cách nghiên cứu từng inch của chỗ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.