TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 77

Bryant mỉm cười. “Sếp biết không, có những lúc…”
Kim không nghe hết được câu anh nói vì cô đã đi xuống đồi, hướng về

phía tòa nhà bỏ hoang.

Cô bước vòng quanh hàng rào nhưng chẳng thấy có lối vào. Mặt trước

của tòa nhà quay ra đường và những ngôi nhà đối diện. Có quá nhiều con
mắt tò mò. Cô trở lại phía sau và bắt đầu tìm kiếm một chỗ dễ đột nhập.

Hàng rào không thiết kế theo kiểu truyền thống với những thanh gỗ

mảnh đè lên nhau. Mỗi thanh gỗ ở đây đều dày và chắc chắn, loại thường
được dùng làm tấm nâng hàng, và được xếp nằm ngang trên dưới. Chỉ có
một chút ánh sáng xuyên giữa hai tấm, rộng gần hai mươi ba cen-ti-mét.

Cô đẩy thử một trong những cột rào cao. Nó lung lay, phần chân trụ đã

mục rữa trong đất.

“Đừng nghĩ đến chuyện đó, thưa sếp,” Bryant nói, đưa cho cô một cốc

đồ uống nóng. Cô cầm lấy cốc bằng tay trái và tiếp tục thử dọc theo những
cái cột rào. Hai cái tiếp theo khá chắc nhưng cái thứ tư thì lung lay dữ dội.

“Sao cô lôi được Tiến sĩ Matthews tới đây? Cô có đe doạ ông ấy

không?”

“Định nghĩa đe dọa xem,” cô nói, đẩy cái cột tiếp theo.
“Có lẽ tốt nhất là tôi không biết. Khả năng phủ nhận khéo léo và tất cả

điều đó.”

“Chẳng tổn hại gì khi có sự hiện diện của một nhà khảo cổ học pháp y ở

đây.”

“Dĩ nhiên là không, ngoại trừ rằng tại thời điểm này chúng ta không có

quyền hướng dẫn bất cứ ai làm bất cứ điều gì.”

Kim nhún vai.
“Nếu không có gì bên dưới thì sao?”
“Thì tất cả chúng ta được về nhà uống trà. Nhưng nếu có, chúng ta có thể

bắt đầu. Tiến sĩ Matthews hoàn toàn đủ tư cách để…”

“Ồ, tôi biết rồi. Ông ấy vừa mới cho tôi xem toàn bộ lịch sử học hành

của ông ấy nhưng Woody nói không được động vào bất cứ thứ gì cho đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.