TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 89

Cerys liên tục khoanh vùng khu vực, xem xét các dữ liệu từ từ kế. Cô đã

khuyên nên đào chỗ nào tiếp theo và nên đào sâu đến đâu.

Cerys cúi xuống gần nơi Kim đang đào.
“Thanh tra, tôi nghĩ giờ cô nên bước ra đi. Giáo sư, có thể đưa cho tôi túi

dụng cụ của ông không?”

Kim bước ra khỏi cái hố bây giờ đã rộng gần hai mét, dài hai mét rưỡi và

sâu cỡ nửa mét.

Kim cố phủi bụi đất nhưng những miếng bùn ẩm ướt và đất sét đã dính

khô vào quần cô, lên đến tận đầu gối.

Cerys và Giáo sư Milton xem xét dữ liệu và chỉ trỏ những phần trong hố.

Các chàng trai cầm theo dụng cụ nhảy vào hố và nhận chỉ dẫn từ Cerys.

Bryant đứng bên cạnh cô. “Không có ngày nào là buồn tẻ với sếp cả,

nhỉ?”

“Ít nhất anh cũng sớm đốt cháy hết năng lượng của cái bánh mì thịt xông

khói đó còn gì.”

“Còn quá ấy chứ.”
Dạ dày của cô đã bắt đầu sôi. Nửa lát bánh mì nướng cô ăn lúc 6 giờ rưỡi

đã hết từ lâu rồi.

“Đã gần 2 giờ rồi. Chẳng mấy chốc là đến tối,” Bryant quan sát.
Bill hoặc Ben ra hiệu cho Cerys nhảy vào trong hố. Cerys quỳ xuống và

sử dụng một cái gì đó trông giống như một cây cọ đánh má hồng quá khổ
để phủi bụi tại một chỗ cụ thể. Kim nhận thấy cô ấy chẳng để tâm gì đến
bụi bẩn và bùn - những thứ giờ đang đóng cứng vào chiếc quần jean màu
xanh nhạt của cô ấy.

Cerys quét máy dò thêm lần nữa và rồi dừng lại. “Được rồi, tôi cần

những người không được đào tạo pháp y bước ra khỏi hố ngay lập tức.”

Cerys vẫn ở lại trong hố một mình. Cô quay lại và bắt gặp cái nhìn của

Kim. “Có xương, Thanh tra ạ. Và trừ khi chó có năm ngón tay, thì đây mới
là xác chó.”

Trong vòng vài giây, không ai nói gì vì mọi thứ đều như họ dự tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.