Hán, khi lên ba tuổi đi chơi hoa viên thì bị một cơn gió lạ cuốn đi mất, sau
đó công chúa sinh hạ được Tần Mộng yêu quý như trứng mỏng.
Tần Mộng bị phụ thân mắng thì cười, bỏ ra nhà sau, sai gia tướng gọi tiểu
anh hùng cùng trang lứa mình là La Chương, Uất Trì Thanh Sơn, Đoàn
Nhân, Trình Tông đến bàn chuyện. Tất cả đều khoảng tám, chín tuổi, chỉ
trừ Trình Tông lớn hơn, mười ba tuổi, vì thế hàng ngày thường đùa giỡn
với nhau ở sân sau, không ai để ý.
Tần Mộng thấy anh em đã đến đủ mặt thì liền cho biết việc Thành Thanh
vương định hãm hại Nhơn Quý. Sau khi bàn xong, năm tiểu anh hùng liền
kéo nhau thẳng đến thiên lao. Lý Đạo Tông chưa kịp quát gọi quân đĩ đuổi
đi thì đã bị Tần Mộng nhảy tới thộp cổ áo đấm cho mấy cái. Mấy anh em
kia người thì đánh bọn quân sĩ nhào lăn, kẻ xúm lại phụ Tần Mộng một tay
nhổ gần hết nửa hàm râu của Lý Đạo Tông.
Lý Đạo Tông kêu gào khan cả tiếng mà chẳng tên quân nào dám xông vào
can thiệp, vì đều biết các tiểu anh hùng là con nhà danh gia thế phiệt, đành
phải gượng bò ra kiệu, sai gia đinh khiêng chạy về vương phủ.
Tần Mộng hớn hở chia tay anh em rồi ra vườn sau đập đầu vào đá, lấy tay
tự đấm vào mũi khiến mặt mày bê bết những máu rồi chạy thẳng vào phòng
công chúa, lăn nhào xuống đất mà khóc. Công chúa cả kinh, gạn hỏi thì
Tần Mộng mếu máo thưa:
- Con vô tình đi ngang qua thiên lao, bị Lý hoàng thúc xông ra đánh tơi bời.
Chẳng biết vì sao nữa!
Công chúa nghe xong lửa giận phừng phừng, lập tức truyền xe kiệu, đưa
Tần Mộng thẳng điện Bao Thân, trình với hoàng hậu. Vừa lúc ấy Thái
Tông về tới, hoàng hậu và công chúa liền ra đón tiếp. Thái Tông còn đang
ngạc nhiên vì sự có mặt bất ngờ thì công chúa đã quỳ sụp xuống kêu xin về
việc Tần Mộng bị người ta đánh.
Thái Tông sầm mặt hỏi:
- Ai dám cả gan đánh ngự tôn của trẫm?
Công chúa bèn gọi Tần Mộng ra. Khi ấy Tần Mộng vẫn để nguyên các vết
màu, thấy Thái Tông thì bật khóc rống rồi sụt sùi thưa:
- Tiểu tôn nghe đồn Thành Thanh vương cấm không được đem cơm nước