TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 191

Diệp Thần chậm rãi nói: “Muốn phá án, mấu chốt là ở hai người.”

Nhãn tình Đỗ Phi Phi sáng lên, “Ai?”

Hắn liếc mắt nhìn nàng một cái, “Ngươi rất muốn phá án sao?”

“Đương nhiên.” Phá án xong, mọi người về nhà ngủ ngon, từ nay về

sau cả đời không qua lại với nhau. Đợi đến khi bảy tám mươi tuổi, nàng có
con cháu đầy cả sảnh đường, thỉnh thoảng sẽ đem chuyện này thuật lại cho
đám con cháu nghe, cảm khái một thời giang hồ hiểm ác lòng người khó
dò, ca tụng một thời bản thân đấu trí so dũng anh minh quyết đoán, chừa lại
chút đề tài cho con cháu kính ngưỡng sùng bái, cuối cùng cũng trọn vẹn
một đời.

Nghĩ đến tương lai tươi sáng, giọng nói của Đỗ Phi Phi cũng lớn hơn

vừa rồi một chút, “Vì Diệp Thần đại nhân, cho dù vượt lửa qua sông, ta
cũng phải phá được án này!”

Diệp Thần không nhịn được khẽ mỉm cười.

Kỹ năng “nhìn sắc mặt đoán tâm lý” của Đỗ Phi Phi đối với Diệp

Thần có thể nói là đã thành thục đến độ kỹ xảo, mỗi khi lông mày của Diệp
Thần đại nhân giương lên, là nàng có thể đoán trước được kết cục của
chính mình. Nhưng nụ cười khẽ này, lại khiến nàng không hiểu chuyện gì
đang xảy ra.

Nụ cười ôn nhu không mang theo bất cứ âm mưu quỷ kế gì lại có thể

xuất hiện trên mặt Diệp Thần đại nhân sao?

Khuyết điểm lớn nhất của Đỗ Phi Phi chính là, hành động luôn luôn

nhanh hơn suy nghĩ.

Cho nên khi nàng ý thức được chuyện gì đang xảy ra, ngón tay đã

đang trên đường tới gần khuôn mặt tuấn tú của Diệp Thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.