“Ừ.”
“……” Đỗ Phi Phi nhìn viên tròn tròn treo giữa không trung, nửa ngày
sau mới hỏi, “Ta có thể xin được hỏi, trọng điểm thưởng thức ở nơi nào
không?”
“Bên người.”
“A?” Đỗ Phi Phi nhìn hai bên một chút, ánh mắt cuối cùng đảo qua
giữa thân thể hắn và nàng, “Chẳng lẽ…… ngươi nói ta?” Nói thật, nhân
phẩm xấu xa là một chuyện, nhưng ánh mắt của hắn vẫn tương đối lợi hại.
Nàng không kìm lòng được mà vuốt vài sợi tóc bên quai hàm. Chẳng
lẽ dưới ánh trăng nàng đặc biệt xinh đẹp?
Giờ phút này Đỗ Phi Phi rất muốn trước mặt có một cái gương.
Diệp Thần thản nhiên nói, “Ta là nói ánh trăng.”
“Ha ha, đúng vậy, ánh trăng thật là thứ…… rất đáng xem.” Nàng buồn
bực điều chỉnh lại tư thế, chống má nhìn lên bầu trời.