TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 39

Đỗ Phi Phi rất tự giác đem gánh nặng vừa rồi vứt trên mặt đất một lần

nữa nhặt lên đặt trên lưng. Nên sớm biết, miệng của hắn là kiếm hai lưỡi,
vừa mở miệng là hai bại ba thương.

— mà nàng, chính là vật hi sinh vô tội của ba thương kia.

Thái độ của Đường Khôi Hoằng mặc dù tốt, lúc này cũng không khỏi

có chút khó chịu.

Đệ tử đứng phía sau Đường Khôi Hoằng đột nhiên tiến về phía trước

một bước, lạnh lùng nói: “Ngươi dựa vào cái gì chứng minh ngươi là Kiếm
Thần? Vô Tận kiếm của ngươi đâu?”

Gió lửa chưa cháy lan đến đồng cỏ, một tầng sương dày đã ùn ùn kéo

đến đè ép xuống, khiến không khí trở nên băng lạnh tới cực điểm.

Tâm tình vốn quay cuồng của Đỗ Phi Phi bỗng nhiên trở nên bình

tĩnh.

Đao còn đang trong tay.

Nàng sẽ không để người khác có thể đàn áp được.

Diệp Thần chậm rãi nghiêng đầu, tuấn mi lãng mục phảng phất như

đang trong sương mù, sâu không lường được: “Chôn.”

Tâm tình lo lắng của đệ tử kia bỗng nhiên biến mất, khóe miệng khinh

thường cong lên, “Từ trước đến giờ ta chưa từng nghe qua chuyện kiếm
khách lại chôn kiếm của mình.”

Diệp Thần nhướngmi nói: “Cho nên hiện tại ta nói cho ngươi nghe.”

Nếu không phải đang chuẩn bị tư thế có thể rút đao bất cứ lúc nào, Đỗ

Phi Phi thật muốn vỗ tay, vì hành động và dũng khí của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.