TIỂU HỒNG MẠO RƠI VÀO TAY ĐẠI SẮC LANG - Trang 554

Người nói vô tâm, nhưng người nghe lại có ý, trên mặt mọi người đều

trở nênkhông tự nhiên.

Vương Thiên Bá dâm chân, cả giận nói: “Chó má, tên khốn nạn kia,

trước mặt vừa mới đem đồ đến gửi, sau lưng đã bố trí người đến cướp. Cái
hộp này ở trên tay ta còn chưa nóng đã không cánh mà bay. Con bà nó, nếu
lão tử bắt được tên hắc y nhân kia, kiểu gì cũng phải cắt đầu hắn xuống!”

Đỗ Phi Phi nhìn đám người phía sau Thôi Đông Lâm, líu lưỡi nói:

“Không phải tất cả tiêu cục đều gặp tình huống này chứ.”

Trong đám người bắt đầu có tiếng mắng chửi, có người hồi đáp:

“Cũng không khác là mấy.”

Đỗ Phi Phi nói: “Vậy sao các ngươi lại tụ tập cùng một chỗ?”

Thôi Đông Lâm nói: “Người nọ trộm đồ lại không đi xa, cố ý để lại

manh mối khiến chúng ta đuổi theo. Vì thế ta từ Sơn Đông một đường đuổi
tới Giang Chiết, lại chuyển tới Thục Trung, ở trên đường gặp được chư vị
đồng đạo, mới biết thì ra bản thân nhảy vào bẫy. Công việc của chúng ta
quan trọng nhất là chữ tín, cho dù biết bị hãm hại, cũng không thể nhắm
mắt bỏ qua. Hy vọng có thể tập hợp lực lượng của nhiều người, đem đồ bị
cướp tìm trở về.”

Nói cách khác, hắc y nhân kia chính là đưa đồ ký gửi rồi lại cướp đi.

Sau đó lại dùng cùng một chiếc bình ký gửi cho tiêu cục khác, rồi lại cướp,
liên tục dùng cùng một phương thức như thế…… Nàng nhìn những người
ở nơi này, cảm thấy gã hắc y nhân kia có thể dụ toàn bộ các tiêu cục có uy
tín ở vùng Đông Nam vào một cái lưới, quả thật cũng không dễ dàng gì.

Đỗ Phi Phi nói: “Nhưng bình hoa sứ Thanh Hoa chỉ có một, nếu các

ngươi tìm được đồ, thì định phân chia như thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.