TIỂU LONG NỮ - Trang 12

Ông bố Lương nháy mắt với Lương, đùa cợt:
- Anh diễn giỏi đấy!
Cầm cốc rượu vang Boóc-đô trên tay, ông nói:
- Nào! Chúc cho công thành danh toại!
- Chúc cho các cô, các bà!
Mọi người chạm cốc.

4

Một phần vì công việc bận rộn, một phần vì tính nết cha con xung khắc,
hơn nữa ỷ lại vào việc giáo dục con cái cho vợ nên Nguyễn Quốc Lương ít
khi nói chuyện với con.
Ở ngoài vườn trang trại, dưới một gốc cây sấu xum xuê, nơi ấy có buộc
chiếc dây phơi quần áo, trên đó có những tấm vải rộng đang bay phần phật,
Lương đứng nói chuyện với con trai mình.
Thành dựa lưng vào gốc cây, chịu đựng câu chuyện với bố với vẻ bất
đắc dĩ.
Lương nói:
- Ba nghĩ rằng con nên tập trung vào học tập. Con sắp tốt nghiệp, việc
mày yêu sớm sẽ không tốt đâu.
Thành nói, vẻ cứng cỏi:
- Tốt nhất là bố mặc con, bố đi mà lo công việc của bố.
"Con ta không phải của ta. Tai họa của nó mới là của ta"(1). Một ý nghĩ
bất chợt nảy ra trong đầu Lương. Lương nói, cố giữ cho giọng nói nhẹ
nhàng.
- Con phải biết rằng bố mẹ rất thương con.
- Con biết. - Thành trả lời.
Lương cố kiềm chế.
- Con đi thế này, bố mẹ Hằng nó có biết không?
Thành không nhìn bố.
- Con không biết, con không quan tâm.
Lương nóng mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.