TIỂU LONG NỮ - Trang 30

- Để xem đã!
Các vị khách uống rượu trò chuyện. Tất cả đều rất hưng phấn. Rõ ràng,
Nguyễn Quốc Lương là trung tâm trong bàn tiệc này, mọi người đều cố làm
vui lòng ông ta.
Chuông điện thoại di động réo. Lương nghe điện thoại. Đó là điện thoại
của Thúy Vinh gọi.
Lương đứng lên, ra ngoài nghe máy, vẻ mặt giãn ra vui vẻ:
- Được rồi… được rồi… Khoảng nửa giờ nữa.
Mấy vị khách nhìn Lương vẻ thông cảm:
- Sếp có khác! Lúc nào cũng bận tối ngày.
Thôi! Ta kết thúc đi! Để khi khác! Sếp Lương lại phải đi rồi…

Chú thích:
- (1) Thơ Nguyễn Bảo Sinh.

15

Khách sạn Ê-đen là một khách sạn xinh xắn, kín đáo nằm ven bờ Hồ
Tây. Mấy năm gần đây, xung quanh Hồ Tây mọc lên rất nhiều ngôi nhà,
biệt thự sang trọng. Đây trở thành một tụ điểm ăn ehơi, xa hoa khét tiếng
của dân sành điệu ở trong thành phố.
Trong một lần đối tác "chiêu đãi" Nguyễn Quốc Lương đã gặp Thúy
Vinh, tức Vinh "chọi" ở khách sạn này. Vinh giỏi chiều chuộng, lại biết lắm
ngón nghề ăn chơi nên được nhiều khách làng chơi chú ý. Lương cũng đã
có vài lần qua đêm với Thúy Vinh ở đây nhưng Thúy Vinh không hề biết
Lương là một nhân vật quan trọng, một VIP. Thậm chí đến tên của Lương,
Vinh cũng không biết nếu không có buổi nói chuyện vô tình với ông khách
hôm ở tiệm cắt tóc gội đầu.
Trong phòng ngủ, Lương nằm trên giường cởi trần: Thúy Vinh mặc váy
ngủ nằm bên cạnh, bàn tay vuốt ve trên ngực Lương.
Thúy Vinh nói:
- Anh làm chức to, nổi tiếng thế mà em không biết. Em khờ quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.