TIỂU LONG NỮ - Trang 33

nhưng rõ ràng trong lòng em không tồi tệ như những người sống xung
quanh anh.
Thúy Vinh nhích xa Lương, cảm thấy sợ con người này. Cô nói:
- Anh thật là một kẻ u ám. Trông thấy anh như trông thấy giống bão.
Anh thật đáng sợ… Có lẽ em không dám yêu anh.
Lương nhìn Thúy Vinh, bỗng dưng trở nên gắt gỏng:
- Cô yêu thế nào được tôi?
Lương vùng dậy. Lương lấy áo sơ-mi mặc, thái độ khác hẳn, không còn
là "một người đàn ông tâm sự" nữa mà đơn giản chỉ là một khách hàng.
Thúy Vinh úp mặt xuống gối, phản ứng lại yếu ớt Thúy Vinh ngồi
nhỏm dậy trên giường:
- Em thấy sợ anh…
Lương đã đứng dậy, quần áo tề chỉnh.
Thúy Vinh nhìn Lương, rụt rè đưa tay sờ vào người Lương:
- Em còn có thể gặp anh không?
Lương quay đi:
- Khó đấy!
Thúy Vinh im lặng một lúc rồi hỏi:
- Em có thể giới thiệu bạn của em không?
Lương quay lại nhìn Thúy Vinh, cộc lốc:
- Có kháu không?
Thúy Vinh chợt nghĩ đến Chi, ánh mắt ánh lên một tia tàn nhẫn:
- Tuyệt vời. Nó mới 13, 14 tuổi.
Lương hỏi:
- Nó là gì với em?
Thúy Vinh ra vẻ thực thà:
- Là nhân viên thôi… Em mới tuyển nó vào được ít ngày. Khách đến
cửa hàng đông hẳn lên. Em bảo gì nó cũng phải nghe.
Lương lấy tiền ra, gặng hỏi:
- Anh phải trả em bao nhiêu?
Thúy Vinh nhìn Lương, ngần ngại:
- Tùy anh thôi. Tiền nào của nấy. Con bé này như nhuỵ hoa buổi sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.