TIỂU LONG NỮ - Trang 84

Chú em! Chú cứ đi thẳng cho tôi! Rồi chú cho cả nhà tôi dừng ở chỗ
nào rẻ tiền tên là Hạnh phúc.
Người đạp xe xích lô mỉm cười với Khôi, rướn người ở trên bàn đạp.

Chú thích:
- (1) Thơ Nguyễn Bảo Sinh.

45
Trên trang trại của ông bố Nguyễn Quốc Lương.
Ở trước cửa ngôi nhà vẫn là chiếc xe lăn, nhưng đây là chiếc xe lăn
không có người ngồi.
Mấy chiếc lá vàng rơi trên chiếc xe lăn.
Ông bố Lương nằm dài trên giường kê gối cao, đắp chăn ngang ngực,
tay cầm tờ báo đăng vụ án Nguyễn Quốc Lương. Mắt ông già nhắm nghiền.
Ông già đang ốm.
Một chiếc tủ nhỏ đặt gần giường ông già trên đó thắp một ngọn nến và
một đĩa đựng mấy quả cam vàng tươi.
Thành vào. Ông già rất thính, lập tức mở mắt ra nhìn.
Thành bước lại gần.
Thành khẽ khàng gọi:
- Ông!
Ông già đăm đăm nhìn cháu. Thành đến gần, ông già đưa tay nắm lấy
tay Thành.
Ông già hỏi cháu:
- Bố con đã làm những điều đồi bại… phải không?
Thành ứa nước mắt, gật đầu.
Ông già nói nhưng nước mắt cứ chảy ra ran rụa:
- Cứng cỏi lên con.
Thành cố nín khóc, gật đầu.
Ông già hỏi Thành:
- Con sẽ làm lại chứ?
Thành lại gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.