TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 209

trái tim luôn bằng phẳng như mặt hồ phảng phất như bị ai đó ném vào một
hòn đá, gợn sóng một vòng lại một vòng nhộn nhạo dần dần lan tỏa.

Cậu đứng dậy, qua loa quét tước vệ sinh ký túc xá một chút, lại tắm rửa

một chút trong phòng tắm tập thể, thay một thân quần áo, nhìn thời gian
cũng sắp sửa đến, liền đi xuống dưới lầu chờ Tiếu Lang.

Năm giờ một phút, xe bus công cộng đúng giờ chạy đến trạm đứng ở

cửa chính trung học Hoa Hải, Tiếu Lang từ trên xe bước xuống, liếc mắt
một cái liền trông thấy Vương Mân. Thiếu niên nọ đứng đó, hai tay cắm
trong túi quần, tựa người dưới một gốc cây hòe già cách cửa trường không
xa, đang nhìn mình mỉm cười.

Không trung ở trời tây tràn đầy ánh nắng chiều tà, một mảnh đỏ sẫm pha

lẫn chút ánh tím, mây trời như nhuộm kim quang, Vương Mân mặc một
chiếc áo sơ-mi vải trắng tinh, bên ngoài khoác một chiếc áo len không tay
đen tuyền, quần dài màu xanh đậm, nổi bật lên dáng người cao ngất lại thon
dài.

Trên phông nền trời chiều làm sân khấu, thiếu niên hướng về phía Tiếu

Lang bước tới, cước bộ tựa như lướt mây nhẹ nhàng thanh thoát. Xung
quanh không gió, bên tai lại không âm thanh, tóc biên của thiếu niên lại nhẹ
nhàng lay động…

Cảnh tượng chỉ ngắn ngủi không đến hơn mười thước khoảng cách này,

vậy mà lại khắc thật sâu vào não bộ vốn không có bao nhiêu dung lượng
cho mấy của Tiếu Lang, khiến cho sau này mỗi một lần hồi tưởng lại, đều là
rung động đến mức vô cùng.

Cũng chính lúc ấy, chỉ một giây thôi, Tiếu Lang ngẩn ngơ đứng dưới

trạm chờ xe, chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh một cách dữ dội…

☆ ☆ ☆

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.