TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 446

Đến lúc chỉ còn cách Vương Mân khoảng một bước chân, Tiếu Lang cắn

răng một cái, nói “Anh~~ em sai rồi!”

“?” Vẻ mặt tỏ vẻ nghi vấn của Vương Mân chỉ bày ra trong chớp mắt,

một giây tiếp theo, cậu chàng liền dùng thanh âm lạnh lùng hỏi “Sai chỗ
nào?”

Tiếu Lang cúi đầu, ánh mắt bắn thẳng xuống chân Vương Mân : Vương

Mân mang một đôi dép tông… Chân cậu ấy hình như lớn hơn so với mình
thì phải a… Uy, đang suy nghĩ cái gì vậy a! Đừng có nghĩ tầm phào nữa, tự
thú đi, thẳng thắn vẫn tốt hơn là lừa gạt…

“Anh~~~” Tầm mắt của Tiếu Lang lướt qua lướt lại, cố gắng nghĩ cách

nói ra những lời thú nhận trong đầu.

Vương Mân không nói lời nào, Tiếu Lang lại nhích đến gần hơn một

chút, ánh mắt tựa như chú nai con vô tội “Thực ra… trước đó em có… có
lén nhìn ngăn bàn của anh…”

Vương Mân tiếp tục trầm mặt nhìn Tiếu Lang, ánh mắt vừa sâu lại vừa

lạnh lùng.

Tiếu Lang lại ấp úng tiếp tục thú tội “Hình như là hồi tuần trước…

không phải, là tuần trước trước nữa… Nhìn thấy… nhìn thấy di động của
anh, còn có cái ví tiền nữa… Em không có cố ý, chỉ là… tò mò thôi, cái bàn
của anh lúc nào cũng ngăn nắp như vậy, cho nên em chỉ muốn nhìn thử xem
ngăn bàn có phải cũng là gọn gàng ngăn nắp như vậy không thôi…”

Tiếu Lang nói năng một cách lộn xộn, Vương Mân chỉ im lặng nghe, sau

đó, “ừ” nhẹ một tiếng, ngữ khí ôn hòa.

Tiếu Lang lại vội vàng nói “Em thực sự không có cố ý a! Xin lỗi nha!”

Vương Mân nhìn cậu, nói “Anh biết, em có lục ví của anh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.