TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 494

Thế là, giờ khắc này Vương Mân âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải dẫn
Tiểu Tiểu đi phương Bắc.

Tiếu Lang lúc này quay sang hỏi Vương Mân “Anh, anh biết mùa đông

ở phương Bắc là như thế nào sao?”

Vương Mân nói “Mùa đông ở phương Bắc anh chưa từng trải qua,

nhưng anh biết ‘ Mùa đông ở Tế Nam ‘ .”

Nhạc Bách Kiêu nghe vậy, hỏi “Cậu từng đi qua chỗ đó sao?”

Vương Mân không trả lời, chỉ nói “Đối với một kẻ quê quán ở Bắc Bình,

giống tôi, mùa đông nếu không bị gió thổi, liền cảm thấy đó là kỳ tích; Mùa
đông của Tế Nam không hề có gió thổi…”

Nhạc Bách Kiêu chợt giật mình phản ứng lại, ha ha cười hỏi “Đó không

phải là Lão Xá tả sao?”[25]

Vương Mân “Ừ, văn học hồi sơ trung.”

Tiếu Lang kêu lên kỳ quái “Anh còn nhớ rõ a? Em quên hết ráo.”

Vương Mân lại tiếp tục đọc vài câu kia “Tuyệt vời nhất chính là những

lúc trời đổ tuyết nhỏ. Nhìn đi, những rặng ải tùng trên núi càng trở nên xanh
sẫm hơn bao giờ hết, trên đỉnh những ngọn cây rải rác từng đóa từng đóa
hoa trắng ngần… Còn thủy ấy, chẳng những không kết thành băng, ngược
lại sôi trào bốc lên những tầng nhiệt khí trên những mảnh lục bình, rêu xanh
biêng biếc…”

Thanh âm của Vương Mân không hề có một chút du dương trầm bổng,

ngược lại là một loại bình tĩnh không mang chút cảm tình nào, nhưng lại
khiến người nghe vô cùng thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.