TIỂU LONG NỮ BẤT NỮ - Trang 910

Vương Mân cười khổ một tiếng, nói “Nhưng mà, phàm là chỉ cần

chuyện có dính đến em, tất cả đều trở thành ngoại lệ.”

Tiếu Lang “…”

“Bởi vì anh rất quan tâm đến em, cho nên em gạt anh càng khiến anh

cảm thấy khó chịu hơn rất nhiều so với người khác…” Vương Mân tiếp tục
nói “Nhưng là cho dù anh tức giận đến cỡ nào đi nữa, cũng không từng nghĩ
sẽ không tha thứ cho em. Ngược lại, tối nay anh đang định sẽ cùng em nói
rõ ràng mọi chuyện, anh cảm thấy có lẽ là em có lý do riêng của mình, anh
muốn biết em đang suy nghĩ cái gì… Nhưng là vừa trở về, không khí giữa
hai chúng ta liền trở nên rất kỳ quái, anh đang tự hỏi mình nên mở lời như
thế nào, đột nhiên em lại lớn tiếng hét một câu, hỏi anh tại sao không nói lời
nào, làm cho suy nghĩ của anh bị cắt ngang…”

Tiếu Lang vừa áy náy lại vừa cảm động, cậu ôm chặt lấy Vương Mân,

giải thích không ngừng “Xin lỗi, thực xin lỗi…”

Vương Mân vỗ về mu bàn tay của cậu, lại hỏi “Bây giờ, hai chúng ta có

thể ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện được chứ?”

“Ừ…” Tiếu Lang rối rắm một lát, có chút bất an trả lời.

Vương Mân xoay người lại, thấy Tiếu Lang đầu cúi thấp môi mím chặt,

tay vẫn là níu chặt tay mình không buông ra, như muốn thông qua động tác
này để bản thân cảm thấy an toàn hơn…

Con nhím con lúc này đã muốn thu lại gai nhọn trên người, nhưng vẫn là

nhát gan vô cùng, giống như sẵn sàng tùy thời tùy lúc xù lông lên, làm tổn
thương người khác, đồng thời cũng tổn thương chính mình.

Vương Mân cảm thấy đau lòng, Tiếu Lang như vậy… vừa đáng thương

lại đáng yêu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.