TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 106

nói: “Con gái, đợi thêm chút nữa.”

“Vậy tới chừng nào mới đi đây?” Cô bé oán trách.

“Một tiếng nữa, ngoan, con ra xem TV chút đi.”

Thẩm Mặc nói qua loa với Chu muội mấy câu rồi ôm Chu Dĩ Mạt ngồi

dậy tựa vào ngực mình, hai tay vỗ về cặp tuyết lê của cô: “Mạt Mạt, em nói
thử xem một tiếng có đủ không?”

“Em làm sao mà biết…”Cô cảm thấy anh thật biến thái , con gái đang

ở ngoài cửa mà anh lại không ngừng muốn cô.

“Hử, không biết hử…”Anh ác ý thúc lên trên một cái làm cô khẽ ngâm

nga một tiếng.

“Thật thoải mái, lại cao trào rồi.”

Thẩm Mặc biết nếu như không phải vì để ý thời gian thì mình sẽ lại

nhào đến đến ăn cô lần nữa.

Thẩm Mặc ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, hai chân không tự

chủ mà quấn lấy cô: “Có phải rất dễ chịu không?”

Cô gật đầu một cái.

“Chúng ta từ lần đầu tiên tới giờ trên phương diện này cũng rất ăn ý

đúng không?

“Đúng.”

“Chúng ta kết hôn cũng đã lâu?”

“Năm tháng lẻ bày ngày.” Chu Dĩ Mạt không chút do dự trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.