TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 108

Chu muội nhìn nước dưới cầu trong suốt thấy đáy muốn xuống chơi

nhưng lại bất tiện, hai người kia lại không đành cự tuyệt được nên cởi giày
vớ cho Chu muội để cô bé xuống chơi.

Chu Dĩ Mạt vì buổi sáng vận động kịch liệt nên có chút mệt mỏi, ngồi

một bên nhìn hai người vui đùa, trên môi nở nụ cười nhàn nhạt.

Thẩm Mặc cũng nhận ra, ôm lấy cô: “Mạt Mạt, mệt mỏi à?”

Chu Dĩ Mạt trừng mắt liếc anh một cái: “Nói nhảm!”

Thẩm Mặc buông Chu muội xuống cho cô ngồi dưới đất, cười xấu xa.

Anh đi về phía Chu Dĩ Mạt, Chu Dĩ Mạt nhìn gương mặt đẹp trai ẩn

hiện nụ cười xinh đẹp mang theo một chút tà khí làm lòng cô không ngừng
nhảy dựng.

Thẩm Mặc đi tới cạnh cô, sờ sờ mặt cô, yêu thương nói: “A, mệt mỏi

rồi? Làm sao mà mệt mỏi vậy chứ?”

Mặt Chu Dĩ Mạt không ngừng đỏ lên, nhẹ nhàng ho khan một tiếng,

chuyển tầm mắt của mình sang chỗ khác.

Cô không nhìn anh nhưng qua lời anh nói cô biết nhất định vẻ mặt anh

đang đắc ý.

Thẩm Mặc biết cô đang suy nghĩ cái gì nên nắm cằm cô xoay về phía

mình, nhìn thẳng vào mắt cô: “Mạt Mạt, sao lại không dám nhìn anh?”

“Em đâu có?”

“Còn nói không có, mặt đỏ tai cũng đỏ, Mạt Mạt , chúng ta ở bên nhau

lâu như vậy rồi, chuyện gì cũng đã làm rồi sao lại còn đỏ mặt với anh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.