TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 117

Anh cảm nhận được sự ngạc nhiên của cô: “Mạt Mạt, anh yêu em, chỉ

bởi vì em là em, không phải vì em là mẹ của con anh, em biết không? Bởi
vì em, anh mới ở lại đây, bởi vì em anh cảm thấy mình rất hạnh phúc.”

Tâm tình bị đè nén đã lâu của Chu Dĩ Mạt đột nhiên được thả lỏng.

Anh yêu cô, cô không nghe lầm, anh nói anh yêu cô, nước mắt cô từng giọt
lại từng giọt thi nhau tuôn rơi, cô thật sự rất cảm động.

Ở trong quán bar, lần đầu tiên cô gặp Thẩm Mặc, bởi vì anh giải vây

cho cô, cô có ấn tượng rất tốt với anh nếu không cô sẽ không dễ dàng đem
lần đầu tiên cho anh.

Cô tưởng rằng mọi chuyện cứ kết thúc như vậy.

Thế nhưng tình một đêm đó lại lại làm cô mang thai, làm thay đổi

hoàn toàn số phận của chính mình. Mặc dù cô từng oán hận Thẩm Mặc
nhưng cô vẫn cảm ơn anh bởi vì anh đã cho cô thứ quan trọng nhất trong
sinh mạng cô: Chu muội, đứa con gái thông minh, đáng yêu như thế.

Mặc dù cô chưa từng nghĩ đời này mình có duyên gặp lại Thẩm Mặc

nhưng sau khi gặp lại anh cô bắt đầu sợ hãi.

Sợ anh vây khốn cô, sợ anh ảnh hưởng tới cuộc sống của cô, sợ anh

coi cô như đối tượng vui đùa cho nên kháng cự anh, không thay đổi một
chút sắc mặt với anh.

Tuy nhiên không ngờ Thẩm Mặc lại là người đàn ông dịu dàng, tỉ mỉ,

trong tình huống không biết Chu muội là con ruột của anh mà anh vẫn quan
tâm chăm sóc một đứa bé không chút quan hệ với mình.

Lòng của cô không phải là sắt đá, cô vô thức bị anh từ từ hấp dẫn. Mỗi

ngày mong đợi nhìn thấy anh cho đến khi Thẩm Mặc nói đến chuyện kết
hôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.