TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 50

Ho khan một tiếng, nhẹ giọng nói: “Cũng hoàn toàn do cô sai, cô cũng

là vì cuộc sống, sau này tôi ở Đài Bắc liền thay cô chăm sóc Chu Muội thật
tốt, cô cũng không cần hung dữ với tôi như vậy có được hay không?”

Chu Dĩ Mạt đột nhiêncảm thấy Thẩm Mặc cũng không phải người

xấu, căn bản cũng không biết Chu Muội là con anh nhưng vẫn đối xử tốt
với nó nhu vậy. Người mẹ như cô là cẩn thận quá mức rồi, xem ra trước
đây là cô lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử rồi. “Thật cám ơn anh, Thẩm tiên
sinh.” Chu Dĩ Mạt khẽ đỏ mặt: “Nhưng thật ra tôi đối với những người đàn
ông đẹp trai không có cảm giác tốt cho nên trước kia có chút hiểu lầm, bây
giờ coi như đã biết thật là ngại, sau này tôi cũng không hung dữ với anh
như vậy.”

“À…vậy sao?” Thẩm Mặc mang theo vài phần đùa giỡn.

“Tôi cũng không biết phải cảm ơn anh như thế nào, chờ Chu Muội

khỏe lại tôi sẽ tự mình xuống bếp mời anh ở lại ăn cơm.” Cô cũng không có
gì báo đáp chỉ có tài nấu nướng của cô cũng không tệ mặc dù xem ra tài
nấu nướng của anh cũng thật không tệ.

“Vậy thì cảm ơn cô rồi.” Thẩm Mặc đột nhiên cảm thấy trong lòng

như bỏ xuống được một tảng đá, dễ chịu hơn nhiêu, dù sao tự dưng bị
người ta ghét mình cũng buồn bực.

Chu Muội ở trên giường bệnh nghỉ ngơi, Chu Dĩ Mạt và Thẩm Mặcở

bên cạnh chầm chậm nói chuyện. Chu Dĩ Mạt nói với anh chuyện của Chu
Muội, cô bé là bảo bối của mình, là bảo bối cô đắc ý nhất, càng nói càng
hưng phấn.

Thẩm Mặc có chút đờ đẫn, khi cô cười rộ lên rất đẹp đẽ, ngọt ngào

làm cho anh có cảm giác lòng của mình sắp tan chảy. Chu Muội truyền
nước biển xong, Thẩm Mặc lái xe đưa hai mẹ con về nhà, còn bế Chu Muội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.