TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 49

giờ đang truyền dịch.” Chu Dĩ mạt đột nhiên hốt hoảng, ngay cả nói cũng
không rõ: “Tôi, tôi lập tức tới ngay.”

Chu Dĩ Mạt tới bệnh viện liền nhìn thấy Thẩm Mặc đang canh chừng

bên người cô bé, nắm tay nó. Tay kia lau mồ hôi cho Chu Muội, dáng vẻ rất
dịu dàng giống như bộ dạng người làm cha.

Cô đột nhiên cảm thấy thành kiến của mình đối với anh quá vô lý, thật

ra anh có lỗi gì chư? Anh đối tốt với Chu Muội cũng không có gì không
thể.

Cô bước đến gần anh, lần đầu tiên không dùng bộ mặt khó chịu, thành

khẩn cám ơn anh. Chu Dĩ Mạt sờ sờ cái trán Chu Muội, mặc dù mặt vẫn
còn hồng hồng, hô hấp có chút nặng nề nhưng nhiệt độ đã giảm rất nhiều,
cô nói với Thẩm Mặc: “anh cũng mệt mỏi rồi, anh cũng đi nghỉ ngơi đi, tôi
ở đây chăm sóc nó.”

Thẩm Mặc giống như vẫn còn sợ hãi nói với cô: “Cái người mẹ này

cuối cùng là như thế nào, lại không chăm sóc tốt con mình, để cho nó phát
sốt cao như vậy, nếu như tôi không đến thì làm sao đây?”

“Thật xin lỗi.” Chu Dĩ Mạt thấy anh nói có lý đành cúi đầu.

Thẩm Mặc thở ra một hơi, hừ lạnh một tiếng nói: “Cô bây giờ không

cần xin lỗi tôi, mà nên xin lỗi Chu Muội kìa. Cô xem nó nhỏ như vậy
không có ai làm bạn, cô đơn đáng thương như vậy.”

Chu Dĩ Mạt cúi đầu nhìn Chu Muội , gương mặt hiện lên vẻ áy náy, cô

thật thật xin lỗi đứa trẻ nhỏ này, nghĩ tới uất ức, nước mắt cô liền chảy
xuống, sờ sờ đầu Chu Muội,thấp giọng nỉ non: “Mẹ xin lỗi con, thật xin lỗi
con.”

Thẩm Mặc nhìn thấy gương mặt bình thường luôn cứng nhắc của Chu

Dĩ Mạt đột nhiên trở nên mềm mại không khỏi cảm thấy thương tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.