TIỂU THƯ, ĂN XONG XIN THANH TOÁN - Trang 47

mà phát điên rồi không, còn cố tình cho sự việc như vậy là thật.

Không đợi Thẩm Mặc giải thích, Thẩm phu nhân lại mở miệng: “Tiểu

Mặc, từ nhỏ mẹ đã rất thả lỏng với con, để cho con hình thành nên tính nết
phản nghịch, bướng bỉnh, mọi người muốn con học y, con lại cố tình đi học
nghệ thuật, cho con đi học nghệ thuật gốm sứ con lại chạy đi học thiết kế
thời trang. Cho con tránh xa Lăng Tuần một chút con cũng không vui, để
con sống đàng hoàng ở Đài Loan con lại đến Pháp định cư lâu dài. Mẹ biết
con có ý nghĩ của con, con cũng có lựa chọn của mình cho nên bây giờ mẹ
không ép con.”

“Mẹ…” Thẩm Mặc chưa nói hết lời Thẩm phu nhân lại nói tiếp còn

mang theo ý cười: “Cô gái nhỏ kia rất đáng yêu, mẹ thật sự hối hận ngày đó
không có ôm ấp cô bé. Được rồi, cuối tuần này con mang cô bé tới đây cho
ba cùng mẹ xem một chút, ta đa khoe khoang với ông nội, bà nội, dì lớn, dì
hai, dì ba, chị Đường, chị con rồi. Chủ nhật họ sẽ tới, con mang theo vợ và
con họ đến một chuyến.”

Tiếp theo Thẩm Mặc nghe được âm thanh cúp điện thoại của mẹ. Trời

ơi, Thẩm Mặc trong thời gian ngắn chỉ cảm thấy buồn bực vô cùng , anh
chỉ đùa một chút để tránh khỏi xem mắt, chuyện này tự dưng lại ồn ào như
thế.

Anh thở dài một cái một cái, anh cũng không biết sẽ phải tốn bao

nhiêu công sức để giải quyết các rắc rối trên trời rơi xuống này đây. Thoáng
cái đã đến chủ nhật, Thẩm Mặc đoán hôm nay trong nhà anh chắc canh cực
kỳ náo nhiệt ông nội, bà nội, dì lớn, dì hai, dì ba, chị Đường, chị hẳn là
đang chờ.

Anh điện thoại cho họ cũng không thèm nói rõ ràng chỉ nói đơn giản

rằng bọn họ mắc cỡ nên không dám gặp mặt nên chờ lần sau. Thông báo
xong, Thẩm Mặc trực tiếp tắt máy, đi đón Chu Muội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.