TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 160

“Phần lớn chúng ta,” Caroline nói và vỗ nhẹ vào tay, “cố làm việc này

mỗi lúc một ít. Nhưng với cô, không làm thế được.”

Henry mỉm cười như khi bà Lambert cài một cái ghim khác bên áo cô.

“Ôi Henry,” Belle cười. “Đừng trông như bị đau thế.”
Henry lắc đầu. “Tôi nghĩ bà ấy đã đâm tôi chảy máu.”
Bà thợ may cố nén sự phẫn nộ, nhưng Caroline, Nữ Bá tước cao quý

vùng Worth, lại lấy tay giấu nụ cười. Khi Henry vào phòng thay đồ, bà
quay lại phía con gái và thì thầm, “Mẹ nghĩ mình thích cô gái này.”

“Con biết mình làm gì mà,” Belle trả lời chắc chắn. “Và con nghĩ

Dunford cũng thế đấy.”

“Ý con là Dunford thích cô ấy?”
Belle gật đầu. “Con không biết cậu ấy có biết điều đó không. Nếu cậu ấy

biết, chắc cậu ấy cũng không muốn thú nhận đâu.”

Caroline mím môi: “Cũng đến lúc chàng trai đó ổn định rồi.”
“Con có một nghìn bảng đến nơi rồi.”
“Không phải thế chứ!”

“Có đấy. Con đã cá với Dunford vài tháng trước là cậu ấy sẽ kết hôn

trong vòng một năm.”

“Ồ, chúng ta chắc sẽ phải biến Henrietta thành một nữ thần thực sự.” Đôi

mắt xanh của Caroline hấp háy tinh nghịch với vai trò mai mối. “Ta không
thể để con gái duy nhất của mình mất một khoản tiền lớn như vậy được.”

• • •

Ngày tiếp theo, khi Henry đang ăn sáng với ông bà bá tước thì Belle ghé

qua cùng chồng, Huân tước Blackwood. John là một người đàn ông điển
trai với đôi mắt nâu ấm áp và mái tóc dày sẫm màu. Henry ngạc nhiên khi
nhận ra anh đi hơi khập khiễng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.