TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 178

vậy. Và giờ nó đã thành hiện thực. Cô cảm thấy mình giống như một nàng
công chúa trong cổ tích sống giữa đời thực. Cô có thể chinh phục London.
Cô có thể lướt đi trên sàn duyên dáng hơn bất kỳ người phụ nữ nào kể cả
khi họ đeo con lăn vào chân. Cô có thể cười, ca hát và nhảy múa đến tận
lúc bình minh.

Henry còn nghĩ cô có thể khiến Dunford yêu mình say đắm. Và đó là

cảm giác mạnh mẽ nhất.

Người đàn ông chiếm trọn tâm trí cô đang đợi ở dưới nhà cùng John,

chồng của Belle, và một người bạn tốt của họ, Alexander Ridgely, Công
tước vùng Ashbourne.

“Nói tôi biết,,” Alex vừa nói vừa lắc đều rượu trong ly. “Chính xác thì ai

là cô gái trẻ mà tôi hy vọng được chạm ly tối nay? Và làm thế nào mà cậu
lại có một người phải bảo trợ vậy Dunford?”

“Quay lại với câu hỏi. Sự thật thì đó là một cú sốc còn hơn cả tước hiệu

nam tước cơ. Dù sao cũng cám ơn cậu đã đến và gợi ý. Henry chưa từng ra
khỏi Cornwall từ khi cô ấy khoảng mười tuổi, cô ấy đã rất sợ hãi khi có cơ
hội tới London.”

Alex lập tức hình dung ra một cô gái nhu mì yếu đuối và thở dài. “Tôi sẽ

cố hết sức.”

John phát hiện ra tâm trạng đó, mỉm cười và nói, “Cậu sẽ thích cô gái

này, Alex. Tôi đảm bảo đấy.”

Alex nhướng mày.

“Tôi nói nghiêm túc đấy.” John đã định khen Henry hết mức bằng cách

nói rằng cô ấy khiến anh nhớ tới Belle, nhưng sau đó anh nhớ ra mình đang
nói chuyện với một người đã từng say đắm vợ mình chẳng kém gì mình.
Thay vào đó anh nói, “Cô ấy khá giống Emma, và tôi chắc hai người họ sẽ
nổi tiếng như nhau.”

“Ôi làm ơn,” Dunford chế giễu. “Cô ấy chẳng giống Emma tẹo nào.”
“Thế thì đáng tiếc cho cô ấy,” Alex nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.