TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 185

“Ngài định làm thế,” cô kiên trì. “Tôi thấy điều đó trong mắt ngài. Ngài

nhìn tôi đúng cách tôi luôn muốn khi nhìn ngài, nhưng tôi không biết làm
sao, và...”

“Suỵt!” Anh đặt ngón tay lên miệng cô.

“Tôi sẽ không phiền đâu,” cô thì thầm với anh.
Máu Dunford chảy rần rật. Henry chỉ cách anh có một chút nữa thôi,

bóng hình trong lụa trắng, và cô đồng ý để anh hôn cô. Đồng ý để anh làm
điều anh muốn đến đau đớn...

Ngón tay anh trượt trên môi cô, chạm vào môi dưới của cô.

“Làm ơn,” cô thì thầm.
“Nó không có nghĩa gì hết,” anh lẩm bẩm.
Cô gật đầu. “Không gì cả.”

Anh nghiêng người về phía trước và giữ lấy khuôn mặt cô trong tay. “Cô

sắp tới một buổi khiêu vũ, gặp gỡ những quý ông thanh lịch...”

Cô gật đầu. “Bất cứ gì ngài nói.”
“Anh ta sẽ tán tỉnh cô... Có khi cô sẽ yêu.”

Cô không nói gì.
Anh chỉ thổi một sợi tóc đi. “Và cô sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau.”
Cô nói, “Tôi mong thế,” nhưng lời nói đã bị miệng anh chặn lại khi hôn

cô bằng nụ hôn dịu dàng, cháy bỏng nhất, thiêu đốt cô trong ngọn lửa tình
yêu. Anh lại hôn cô lần nữa, rồi lần nữa, môi anh thật mềm mại và nhẹ
nhàng, tay anh ấm áp trên má cô. Henry rên rỉ gọi tên anh, và anh đưa lưỡi
vào giữa hai môi cô, không thể chống lại sức cám dỗ từ sự ngọt ngào nơi
miệng cô.

Sự gần gũi mới mẻ này phá vỡ mọi kiểm soát anh đã làm với bản thân,

và điều lý trí cuối cùng anh nghĩ được là không thể làm rối tóc cô... Tay anh
trượt xuống lưng rồi ghì chặt cô vào lòng mình, miệt mài trong hơi ấm cơ
thể cô. “Ôi, Chúa ơi, Henry!” anh thốt lên. “Ôi, Hen!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.