TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 22

Chương 2

Dunford nhướng mày. Đây là Henry sao? “Cô là con gái,” anh buột

miệng, sau đó mới nhận ra câu nói của mình thật ngu ngốc.

“Gần đây vẫn là con gái,” Henry đùa. Có ai đó đang rên lên ở phía sau.

Chẳng phải đoán cô cũng biết là bà Simpson.

Dunford chớp mắt nhìn sinh vật kỳ lạ đang đứng trước mặt mình. Cô ấy

mặc quần ống chẽn của đàn ông phối kèm áo sơ mi cotton trắng với vô số
vết bùn trên người. Mái tóc nâu không được cột lại, lòa xòa trên lưng. Thật
ra thì mái tóc đó khá đẹp rất nữ tính và đối lập hẳn với phần còn lại của con
người cô. Thật khó mà biết được cô ấy hấp dẫn hay chỉ thú vị, hoặc cô ấy
có đẹp hay không nếu chỉ dựa vào trang phục như thế này. Nhưng chẳng có
cách nào mà kiểm tra gần được, vì cô gái này bốc lên mùi... không phải của
phụ nữ.

Thành thật mà nói, Dunford không muốn đứng gần cô gái này trong

phạm vi ít nhất là ba feet

[1]

.

Henry đã dùng “nước hoa” lợn từ sáng và giờ thì nó bốc mùi khá rõ. Cô

thấy ngài tân nam tước nhăn mặt và chỉ ra ngài ấy hành động như vậy vì
trang phục khá là dị thường của cô. Ồ, giờ thì chẳng thay đổi được gì nữa
rồi, cám ơn ngài vì đã đến sớm và cám ơn cả sự xuất hiện không đúng lúc
của con lợn nữa, vậy nên cô quyết định làm điều tốt nhất lúc này là mỉm
cười một lần nữa, để khiến anh cảm thấy cô rất vui mừng khi được gặp anh.

Dunford hắng giọng. “Xin thứ lỗi vì sự kinh ngạc của tôi cô Barrett,

nhưng...”

“Henry. Xin cứ gọi tôi là Henry. Mọi người đều gọi tôi như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.