TIỂU THƯ TINH RANH - Trang 236

“Tất nhiên là không. Mà nếu có thể thì cũng không sao. Alex và Emma

là bạn mà.” Anh vỗ nhẹ lên tay cô để cô yên tâm.

“Anh có nghĩ cô ấy sẽ thích em không?”

“Tôi biết cô ấy sẽ thích em.” Anh nén thôi thúc được đảo mắt xung

quanh. “Có chuyện gì với em vậy? Tôi nghĩ em đã rất hào hứng với chuyến
đi về nông thôn này.”

“Em có. Em chỉ lo lắng thôi. Em muốn nữ công tước thích mình. Em biết

cô ấy là một người bạn đặc biệt của anh, và...”

“Đúng là cô ấy đặc biệt, nhưng em còn đặc biệt hơn.”

Henry vui vẻ đáp. “Cám ơn Dunford. Chỉ là cô ấy là một nữ công tước,

anh biết đấy, và....”

“Và sao? Alex là một công tước, và điều đó không ảnh hưởng tới việc

em thực hành việc quyến rũ anh ấy. Nếu anh ta gặp em trước Emma thì
chắc giờ tôi phải chiến đấu rồi.”

Henry lại đỏ mặt. “Đừng có ngốc thế.”

Anh thở dài. “Cứ nghĩ bất cứ điều gì em thích, Hen, nhưng nếu tôi còn

nghe thấy những lời lo lắng phát ra từ em, tôi sẽ hôn em cho tới khi em
không nói được nữa.”

Mắt cô sáng lên. “Thật chứ?”
Anh thở dài và đưa tay lên trán. “Tôi sẽ phải làm gì với em đây, cô nàng

tinh ranh?”

“Hôn em chăng?” cô nói với vẻ đầy hy vọng.
“Tôi nghĩ mình sẽ phải làm điều đó thôi.” Anh nghiêng người về phía

trước và lướt nhẹ môi cô, cẩn thận tránh những tiếp xúc mạnh hơn.
Dunford biết, nếu để cơ thể mình chạm vào cô theo cách nào đi nữa, thậm
chí chỉ chạm tay vào má cô thôi thì anh cũng chẳng thể ngăn mình không
kéo cô vào lòng. Tất nhiên anh chẳng ngại điều gì nhưng ông bà Công tước
Ashbourne sắp đến và Dunford không muốn bị bắt quả tang tí nào.

Có tiếng ho khẽ ở cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.