TÌM CHỒNG - Trang 208

- Bạn không thể tưởng tượng tôi nghe được những chuyện gì từ những bệnh
nhân của tôi đâu. Chà chà, khi mà tôi khám cái phần riêng tư ấy của họ..”-
Kim nháy mắt. “… thì họ cảm thấy chả có chuyện gì không thể nói với
tôi.”

Kim có vẻ rất thích sangria, và là người uống được rượu, lần lượt cạn hết ly
này tới ly khác. Bình rượu chúng tôi gọi một loáng đã hết. Cô gọi thêm một
bình khác, rượu bắt đầu ngấm, mặt cô đỏ lên, Kim cười lớn:
-Ôi giời, lại có một lần, tôi đi thực tập khám cho các tù nhân nữa chứ.. Thử
tưởng tượng xem, các nam tù nhân này chưa từng có phụ nữ rất lâu năm
rồi.” .Và Kim mở to mắt, nhìn xung quanh, rồi thì thầm rất nhỏ làm tất cả
cũng cúi đầu xuống, dỏng tai lên: “ Tôi vừa mới chạm vào, lập tức cứng
lên, hic hic”. Cả lũ nghe vừa ngượng vừa buồn cười, rồi cuối cùng không
ghìm được, tất cả cùng cười phá lên làm các bàn ăn xung quanh tò mò nhìn
sang.

Các món ăn lần lượt được dọn lên. Đây là tiệm “tapas”. Nhưng món ăn
giống như kiểu khai vị, từng món trong các bát nhỏ như nấm nướng, thịt
băm, tôm nướng, phó mát, mực tẩm bột rán. Kiểu ăn này làm tôi nhớ tới
kiểu dim sum của Tàu. Rượu ngon, đồ ăn tuyệt hảo, chúng tôi nâng ly trong
tiếng nhạc Tây Ban Nha rập rình khiến chân muốn gõ điệu “salsa”.
- Làm sao các bạn quen nhau?
Cô ấy đột ngột quay sang chúng tôi, quan tâm.
- Ơ… chúng tôi là… hàng xóm. Cô ấy mỗi khi đi làm về lại đi qua cửa bếp
nhà tôi. Anh vội nói.
Tôi tròn mắt nhìn anh. Anh vốn không biết nói dối nên mặt đỏ bừng bừng
tới chân tóc. Ôi cha, đàn ông có những điểm thật buồn cười. Anh nhất định
không cho tôi nói là chúng tôi gặp nhau qua mạng. Có lẽ việc quen nhau
trên mạng vẫn là đề tài bị chế giễu và giấu diếm dù rằng rất nhiều người sử
dụng nó.
-Chao ôi, thật là lãng mạn.
Kim trầm trồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.