TIM TÍM NHƯ HOA DẠI - Trang 15

chân không buồn rời chiếc ghế để đi vào nhà, khiến tay không gảy nổi một
nốt nhạc đủ làm xao động không khí nặng trĩu này, khiến môi không buồn
cất tiếng hát đủ làm vui tai. Đoan uể oải nhắm mắt lại. Tại sao lại có những
phút giây như thế này ? Đoan đâu muốn làm một người mệt mỏi ? Thế mà
sau những lúc vui đùa với bạn bè, Đoan lại bị trả về sự trống rỗng. Phải
chăng những thú vui đó quá nhàm chán? Không! Đoan vẫn yêu lũ bạn nhỏ
như bao giờ. Huyền vẫn dễ thương như con chim sáo. Giang vẫn kể chuyện
tếu nghe không nhịn cười được. Văn là đứa luôn luôn làm những cử chỉ
khôi hài. Và Hướng lúc nào cũng đem lại cho Đoan những điều thú vị. Khó
phân tích quá - cái tình cảm của Đoan. Đoan thấy mình đang rơi vào một
khoảng nào đó đầy sự buồn bực, đầy những hoài nghi, và có một tí gì sự
ngóng đợi. Nhưng lại không hiểu mình đợi những việc nào xảy đến ? Trong
vùng đen của mắt, Đoan thấy một vòng tròn có Đoan đi luẩn quẩn trong đó,
lũ bạn thân chạy nhảy vòng quanh. Đoan hoảng hốt mở vội đôi mắt ra. Ánh
nắng vẫn chiếu lập lòa trên lá cây. Lũ hoa Móng Tay đỏ sắc thắm, bình
thản. Và những cánh hoa Hoàng Hậu nở đầy đang chờ đêm đến rồi lại rụng
rơi đầy sân nhà. Phải chăng vì khung cảnh này ? Khung cảnh rộng rãi mà tù
túng, thân yêu mà xa lạ? Phải chăng đã đến lúc “cô bé“ cảm thấy mình
muốn vượt khỏi khung cảnh này, đi đến một nơi nào xa? Phải chăng đã đến
lúc con chim nhỏ muốn tìm thấy khoảng trời xanh rộng và những điều hay,
lạ bên ngoài khung lồng chật hẹp ? Đoan buông thõng hai tay, thở dài.
Không làm sao giải thích được những mâu thuẫn hiện diện trong ý tưởng.
Tự nhiên Đoan muốn khóc. Tại sao không thể giản dị như hồi còn bé - vòi
vĩnh, chơi đùa và ca hát ? Tại sao không thể vô tư như mới năm ngoái, năm
kia ? Lũ bạn thân cũng còn vô tư quá đi ! Có đứa nào rắc rối như mình
không ? Hay là tụi nó chỉ biết đùa giỡn thỏa thích rồi về lăn ra ngủ ? Có
đứa nào biết rằng nhỏ Đoan - “cô bé“ của tụi nó- đang mang một thứ tâm
trạng kỳ cục ghê gớm, khó phân tích, khó giải nghĩa và cũng khó cảm
thông ? Đoan lại tưởng tượng rõ ràng cảnh vui đùa ban nãy ở trước mặt.
Giá mà tụi nó có ở đây lúc này, Đoan sẽ trút hết bực bội vào tụi nó. Đoan sẽ
hét to lên một tiếng, cho nhỏ “Huyền bò“ giật mình mà ngưng tiếng cười
giòn, cho “Giang lé“ và “Văn ăn vụng” ngưng tay đánh cờ, và Hướng - a,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.