TIM TÍM NHƯ HOA DẠI - Trang 44

- Ta sẽ ăn hết trái chín, trái xanh của nhà cô bé.
Văn nói :
- Nhớ chừa mấy con sâu lại...
-... cho thằng Văn.
Huyền cười :
- Khéo tí nữa Hướng với Giang lên xe ôm bụng đấy.
Giang nói :
- Không lo, tôi đã có mang sẵn hai lọ dầu cù là.
Không khí lại vui nhộn lên. Chỉ cần mỗi người một câu hơi tếu, đủ xua tan
những nỗi ưu tư. Tuổi nhỏ dể vui, dễ buồn và cũng dễ quên, nên trong một
thoáng không ai còn nghĩ đến những ngày sắp tới nữa.
Hướng hái những trái “sa-bô-chê“ chín bỏ đầy hai túi quần rồi trèo xuống,
lấy ra đếm. Chỉ vừa đúng năm trái. Hướng chia cho cả bọn. Đoan cũng vừa
đem những trái ổi đến giếng nước rửa sạch. Bữa “ tiệc “ nhỏ diễn ra ngay
trong khu vườn. Hướng nói với giọng bùi ngùi :
- Biết bao giờ mới họp mặt đầy đủ ở tại vườn này như hôm nay nhỉ ?
Giang nói :
- Cô bé nhớ chăm sóc cây cối cho tươi tốt, khi nào hai đứa tôi về thăm phải
có trái chín để ăn đấy !
Đoan cười :
- Khỏi lo, Đoan cũng cưng chúng hết mình. Nếu không có Đoan, đã có ba,
có má Đoan, lo gì?
Hướng gật đầu :
- Đúng rồi, mai mốt Đoan cũng vô Sài gòn, học chung với Huyền, có ai ở
đây mà săn sóc ? Huyền này, nhớ nộp đơn đàng hoàng cho cô bé nghe !
Huyền cười hóm hỉnh :
- Ghê chưa ! Cần gì con nhà Hướng ra lệnh, ta đã sẵn sàng cả rồi.
Văn lên tiếng :
- Còn tôi xin tình nguyện ở lại làm người chăn... cá.
Hướng thở dài, rồi há miệng đưa một trái ổi vào, cắn “đốp“ một cái.
- Thế là xem như yên thân mỗi đứa rồi nhé ! Nhưng việc gì phải buồn. Sang
năm tôi mong ai cũng thi đỗ cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.