TIM TÍM NHƯ HOA DẠI - Trang 45

Mọi người yên lặng.
Giang bỗng đưa tay lên, nhìn đồng hồ rồi nói :
- Đã đến lúc làm lễ “ bế mạc “ rồi nha ! Phải dành mười lăm phút để đi ra
xe.
Hướng vứt mảnh ổi còn thừa xuống đất :
- Hai đứa tôi đi trước. Còn Huyền mai mốt về mạnh giỏi. Văn, mày ở lại lo
học.
Hướng quay lại nhìn Đoan. Tia mắt của Hướng tha thiết quá, làm Đoan bối
rối. Hướng nói nhỏ :
- Đoan cho Hướng xin... tập hoa ép của Đoan, được không ?
- Hướng muốn giữ tập hoa ép để làm gì ?
Hướng bật cười :
- Không lẽ để Hướng đặt cho mỗi hoa một cái tên La Tinh như nhỏ Huyền
bò?
- Vậy thì... cho Hướng ngay, nhớ phải giữ gìn cẩn thận.
Đoan chạy vào nhà, lấy tập hoa ép ra đưa cho Hướng. Hướng lật tập, lẩm
nhẩm đếm và nói :
- Sắp đủ hai trăm cây. Hướng sẽ ép thêm cho Đoan.
- Cho Hướng luôn mà ! Không đòi lại đâu !
- Vậy thì hoan hô Cô Bé. Hướng sẽ giữ gìn thật kỹ.
Giọng Hướng vương buồn. Đoan không dám nhìn Hướng, sợ sẽ khóc như
hôm nọ trên đồi.

**
Hướng đã lên đường. Giang đã lên đường. Huyền cũng vừa trở vào Sàigòn.
Chỉ còn lại Văn và Đoan. Nhưng Văn không thể hoạt náo nếu thiếu Hướng
và Giang. Đối với Đoan, bây giờ là bắt đầu cho những ngày buồn chán
nhất. Trước đây chưa bao giờ Đoan nghĩ rằng sẽ có lúc mình cô đơn như
thế này. Bạn bè chẳng còn lại nơi đây. Đoan chỉ còn một niềm vui duy nhất
để hướng tới: được vào Sài gòn để bắt đầu những sinh hoạt mới mẻ hơn.
Thì giờ rỗi rảnh Đoan không biết phải làm gì. Khi thì ra vào giúp việc vặt
cho má, khi lại thơ thẩn ngắm nhìn những bông hoa mới nở, chăm sóc từng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.