TIM TÍM NHƯ HOA DẠI - Trang 6

Huyền suýt soa theo :
- Tụi mình xuống đó chơi đi !
Hướng lắc đầu :
- Không được. Tôi dẫn đến cho xem thôi, giờ mà xuống đó chắc đến tối
mới về lắm. Nhất là leo xuống sườn đồi bên này tôi e Huyền phải... trườn
chứ không phải bò đâu.
Huyền bụm miệng cười, Hướng tiếp :
- Còn hai thằng Giang với Văn này, bảo đảm là thấy suối thế nào cũng ùm
xuống tắm, mất cả buổi nữa.
- Vậy là chúng mình không xuống suối ư ?
- Có lẽ nên như vậy. Mình còn cả khối thì giờ. Tôi sẽ dẫn mấy bồ đi chơi
suối một bữa. Từ sáng đến giờ tụi mình mệt quá rồi. Bây giờ nên về. Vả lại
tôi lo trời sắp mưa.
Đoan nhìn lên trời. Quả thật, một vùng trời ở phía tây đen ngòm.
Cô bé nói :
- Chết ! Chắc sắp mưa thật.
Hướng hỏi :
- Có ai đem áo mưa không ?
Ai cũng đưa áo mưa của mình ra. Chỉ trừ Đoan là không có, Huyền nói :
- Ủa ! Đoan không có áo mưa. Lúc sáng Huyền có nghe bác dặn đem mà !
Đoan nói nhỏ :
- Có ! Nhưng mình... quên.
Thật ra, Đoan không quên. Lúc má nhắc đem áo mưa, Đoan đã viện cớ là
phải đem nào bánh mì, nào nước uống trong giỏ, không còn chỗ để đựng áo
mưa. Và Đoan đã lờ chiếc áo mưa để khỏi mang theo. Đoan không hiểu là
mình ghét chiếc áo mưa hay là thích được dầm mưa. Nhưng Đoan nghĩ
rằng đi đâu cũng kè kè bọc báo mưa trông mất tự do thế nào.
Huyền chép miệng :
- Vậy thì nếu trời mưa cô bé dầm mưa nhé !
- Không sao! Đoan thích vậy.
- Í đâu được. Mùa này mà mưa là độc lắm. Về bệnh luôn chứ đùa sao ?
Mấy bồ không biết chứ ở trong Sài gòn bây giờ là mùa mưa. Ngày nào mưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.