TIM TÍM NHƯ HOA DẠI - Trang 69

những lời tự sự của tôi nãy giờ. Tôi còn nhớ cả ngày, tháng mà lần đầu tiên
cô bé đến nhà tôi. Có những tiếng nói cười thật vui nhộn khiến tôi phải chú
ý. Mỗi một người trong nhóm của cô bé, gợi cho tôi một hình ảnh của mình
thưở xưa. Hướng leo cây, Giang bơi xuồng, Huyền múc nước giếng, Văn
bổ dừa, còn cô bé... cô bé ngồi đàn trên xuồng với các bạn, gợi cho tôi
những ngày sinh hoạt vui vẻ với các bạn tôi.
Nguyễn châm một điếu thuốc hút, thả khói bay là đà. Thái rón rén đi ra
khỏi phòng. Một vài phút im lặng trôi qua. Nguyễn nói với giọng xúc động
:
- Tuy nhiên, đó chỉ là những hình ảnh thỉnh thoảng vẫn xảy đến ở đây, cho
tôi một sự nuối tiếc giống như những lần hồi tưởng mà thôi. Còn một thứ
cảm xúc mà tôi chưa từng thấy, khiến cho tôi có cảm tưởng đời mình có
một tí thay đổi, đó là lúc tôi nghe tiếng chân cô bé trong phòng khách, rồi
tiếng hát của tôi cất lên ở ngoài đó. Tôi xoay ghế lại nhìn qua những khe
ván hở. Xin lỗi cô bé, tôi đã làm một việc không phải. Nhưng từ lúc đó, tôi
nghe lòng mình có một chút hân hoan, bởi đã từ lâu xa trường, xa bạn, xa
những sinh hoạt của đời sinh viên, tôi nghĩ rằng sẽ chẳng còn ai nghe mình
hát, ngắm tranh mình vẽ.
Nguyễn thở dài, rít một hơi thuốc rồi lại nói tiếp :
- Lần thứ nhì cô bé đến, cô bé lại nghe nhằm khúc ca mà tôi viết cuối cùng.
Tôi viết bản đó tại căn phòng này, vào những ngày cùng cực đau khổ của
tôi. Tôi có gửi cho bạn bè theo lời khẩn khoản của họ, nhưng tôi không hát
cho ai nghe cả. Chỉ có Thái, em tôi, hắn muốn tôi phải thu băng tất cả nhạc
của tôi, để cho gia đình nghe. Hắn muốn những hình ảnh, vật dụng của tôi
phải y nguyên trong phòng khách như ngày xưa tôi đã trang hoàng. Hắn
không muốn ai biết về nỗi bất hạnh của tôi. Tôi đành phải chìu ý hắn.
Những ngày nghỉ mà hắn về đây, anh em tôi quấn quít nhau không rời. Hắn
thương tôi lắm, nên khi tôi chỉ cảm sơ sơ thôi, hắn cũng nhất quyết ở lại
nhà... Chết ! Tôi nói hơi lạc đề rồi. Lần thứ nhì cô bé đến ngồi ở phòng
khách, cô bé nghe tôi hát bản “ Đành về với quê nhà “ là lần cô bé cho tôi
một niềm xúc động lớn. Vâng, là vì tôi thấy cô bé khóc. Cô bé với tôi là hai
người xa lạ, nhưng đã có một mối cảm thông nào, từ kiếp nào... Những giọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.