TÌNH BUỒN - Trang 136

QUỲNH DAO

Tình buồn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 17

Hiểu Đan vừa ra khỏi nhà thì Phương Trúc bù đầu dọn dẹp. Bà lau chùi bàn
ghế, cửa sổ và các tấm tatamị Bà muốn tạo nên một phòng khách đẹp,
nhưng bằng cách nào, trong khi cây gỗ bị mọt đục và tatami thủng nhiều lỗ.
Phương pháp duy nhất là gỡ cánh cửa ngăn đôi phòng bà và Hiểu Đan cho
phòng khách được rộng thêm ra mà thôi. Những đồ đạc không cần thiết
đem chất vào phòng Hiểu Bạch.
Trang hoàng nhà cửa xong, bà xách giỏ ra chợ, nhìn thực phẩm bầy la liệt
bà muốn mua thật nhiều nhưng vì số tiền dự tính quá ít nên đành đứng ngó.
Đắn đo một lúc bà đành nhắm mắt mua đại một con gà, một con cá lớn và ít
cải bẹ, cải trắng. Chỉ bấy nhiêu số tiền ấy đã gấp đôi số tiền dự tính của bà.
Về đến nhà, bà cắm đầu vào bếp. Suốt một ngày bận rộn muốn đứt hơi chỉ
vì một thằng con trai sắp gọi bà là mẹ vợ - Ngụy Như Phong, hắn ra sao
nhỉ? Bà chưa hề biết mặt mũi của hắn. Tuy nhiên, qua lời kể của Hiểu Đan,
bà cảm thấy thương mến lạ thường.
Minh Viễn thấy vợ dọn dẹp nhà cửa thì chuồn đi từ sớm. Hiểu Bạch cũng đi
luôn. Chiều lại, ông về thật sớm. Bước vào nhà, ông ngơ ngác nhìn căn
phòng mới lạ, mùi thịt từ nhà dưới xông lên hắt vào mũi khiến ông thêm lạ
và thèm. Lâu lắm ông chưa được ngửi cái hương vị ấy.
Phương Trúc từ bếp đi ra, mặt đỏ bừng vì lửa. Cặp mắt sáng và vẻ mặt hớn
hở, trông bà trẻ hơn ngày thường những mười tuổi. Minh Viễn thấy ghét vợ
hơn về vẻ vui tươi ấy. Đãi bạn trai của con thế mà làm như đang chuẩn bị
cho người yêu của bà không bằng. Vừa thấy Minh Viễn, Phương Trúc liền
cười huề, nụ cười như bà đã làm một điều gì nên tội đang cần được sự tha
thứ của chồng. Bà vừa chùi tay bằng khăn lau bếp vừa nói:
- Mấy giờ rồi anh?
- Mới bốn giờ.
- Năm giờ Hiểu Đan đưa Như Phong đến. Anh vào thay áo đi. Em đã ủi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.