TÌNH BUỒN - Trang 170

- Nhà trường phát tiền học bổng rồi, mau đi lãnh đi.
Câu nói của Minh Viễn như gáo nước mát đổ lên thân hình đang bốc lửa
của chúng. Chúng hớn hở lấy áo mặc vội vàng rồi chạy ra khỏi phòng.
Minh Viễn thảy hai bao thơ lên bàn nói:
- Tiền của thằng La và thằng Thành tao đã lãnh giùm rồi đấy.
Minh Viễn nhìn La “í” một tiếng:
- Mầy cầm cái gì vậy?
Hắn không đáp chạy nhanh đến vồ lấy bao thơ trên bàn:
- Tao phải đi mua thuốc hút trước đã rồi sẽ tính sau.
Hiếu Thành trợn mắt.
- La, bộ mầy tiếc con chuột lắm sao, hay muốn ăn chuột tiềm.
Minh Viễn lấy trong túi áo ra một phong thư màu xanh lợt:
- La, thư mầy nè.
Viễn lại đưa phong thư lên mũi, hứ một tiếng:
- Thơm quá vậy?
Nói xong, hắn đọc từng chữ một trên bì thơ.
- Kính gởi ông La Văn, năm thứ nhất ngành sơn dầu, trường Cao Đẳng Mỹ
Thuật. Người gởi họ Thư thành phố Trùng Khánh. Sao cái họ này lạ quá
vậy?
- Thành mầy có nghe họ này bao giờ chưa?
Hiếu Thành chớp chớp mắt, đóng kịch thật ăn khớp với Minh Viễn:
- Hình như không có ai mang họ này, trừ phị. à đúng rồi, đào chính của kịch
Khuê Oán, Thư Tú Văn.
Thằng La mừng rú lên. Nó cứ tưởng là thư của Thư Tú Văn hồi âm sao lại
lọt vào tay của Minh Viễn, vì nó mới viết thư cho nàng nó tán hưu tán nai,
nói chuyện yêu đương cà kê gì đó. Bởi vậy, nó liền vứt con chuột, chạy đến
giựt lá thơ trong tay Minh Viễn. Vừa lúc đó, có một thằng khác vào đến
cạnh nó, thấy vật đen đen bay đến cứ tưởng thằng La đã vứt cho mình vật
gì quý nên đưa tay hứng lấy. Nào ngờ, vật quý ấy lại mềm mềm, có lông và
kêu chít chít. Hắn ta cúi đầu nhìn, thì ra con chuột nên buông taỵ Miệng la
ỏm tỏi. Con chuột rơi xuống đất, chui tọt xuống gầm giường. Hiếu Thành
dậm chân luyến tiếc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.