TÌNH BUỒN - Trang 173

QUỲNH DAO

Tình buồn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 21

Chiều thứ bảy hôm ấy, tại quán Bàn Khê, một bọn sinh viên mười lăm
mười sáu đứa tụ họp phá phách trời đất phải sợ, chúng dồn bàn lại ngồi
thành một vòng tròn, ăn hạt dưa, kẻ uống trà, người uống rượu. Thằng La
đứng giữa đám đông, không ngớt ngoắc tay ông chủ quán đem thêm rượu,
hạt dưa. Hắn vỗ ngực đắc ý làm như ta là tỷ phú không bằng:
- Cứ đem đến đây, có tôi mà!
Buổi họp mặt hôm nay có sự hiện diện của Phương Trúc. Nàng vẫn thắt
bím không đánh phấn, thoa son, nhưng má và môi vẫn đỏ hồng. Nàng ngồi
cạnh Hiếu Thành và Minh Viễn, im lặng nhìn bọn sinh viên cười đùa.
Thằng La thì chạy tới chạy lui mời khách:
- Các bạn cứ tự nhiên, ăn thật nhiều đừng ngại, đãi thế này, tôi thừa sức
chịu đựng mà. Anh bồi cho thêm một mâm ngũ hương đậu hũ can.
Hiếu Thành nhìn Minh Viễn nói nhỏ:
- Hắn lại phạm tội nữa rồi. Đãi xong thế nào cũng bị chửi, mầy cứ coi đi.
Phương Trúc cũng đã hiểu Ngũ hương đậu hũ can là gì nên mỉm cười.
Minh Viễn ghé đầu gần Phương Trúc mỉm cười:
- Cô xem hắn sang lắm nhỉ. Sang đến nỗi giường không có nệm, ngủ trên
một tám ván. Giường không, tủ áo không, ví không, cả cái đầu bờm xờm ấy
cũng không có óc nữa.
Phương Trúc bật cười, ngẩng đầu lên thì bắt gặp cặp mắt của người đối
diện đang chăm chú nhìn nàng. Hai mắt chạm nhau, chỉ một thoáng, tim
nàng đã thay đổi nhịp đập. Tuy nhiên, chàng trai ấy không một lời chào hỏi,
làm như chưa một lần gặp mặt. Chàng cúi xuống uống rượu, nàng trộm
nhìn. Mặt chàng hơi xanh, có lẽ vì rượu, ánh mắt buồn xa vắng đã nói lên
cái tính lãng mạng vô bờ. Chàng cứ mải cúi đầu uống rượu, dường như đến
đây chỉ có mục đích đó là duy nhất.
Thằng La mới được mấy ly thì đã múa chân, múa tay thuật lại việc ở ký túc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.