TÌNH BUỒN - Trang 175

Còn đâu cúc nở ngập muôn đường!”
Ngâm xong, hắn trợn mắt rồi đọc trắc trắc bằng bằng trở lại. Thì ra, hắn
đang làm thơ, hắn cứ đọc mãi trắc bằng mà không thêm được câu thơ nào
mới nên đẩy Mộc Thiên, người ngồi bên cạnh nói lớn:
- ê! Sao tao làm mới được hai câu, còn hai câu nữa ở đâu mà đào chẳng ra?
Mộc Thiên vẫn gầm đầu uống rượu, bực bội đáp:
- Tao không biết.
Một thằng lùn lên tiếng:
- Tao biết.
- Ở đâu?
- Bị con chuột ăn vụng rồi.
Cả bọn cười ồ lên. Trận cười này đã làm giảm đi sự buồn te?
Hiếu Thành và thằng La lại tranh luận về vở kịch Bạch Dương và Thư Tú
Văn, đa số bắt đầu góp ý kiến nên không khí bàn ăn trở lại vui nhộn. Kẻ
cắn hạt dưa, ăn đậu phụng, đứa lại uống rượu nói toàn chuyện thiên nam
địa bắc. Bỗng Ngô mập đứng lên đề nghị:
- Chúng ta nên tổ chức một hội Nam Bắc đi.
Thằng La hỏi:
- Hội Nam Bắc gì?
- Là hội Thiên Nam Địa Bắc. Hội này có mục đích là tạo nên những cuộc
gặp gỡ định kỳ tại quán nước để chúng ta gặp nhau, nói chuyện cho vui.
Bọn mình sẽ thay phiên nhau làm chủ, có thú vị hơn không?
Thằng La vỗ bàn reo lên:
- Đúng! Đúng! Như vậy, thứ bẩy nào cũng được ăn sướng quá! Tuy nhiên,
mình đừng gọi là hội Nam Bắc mà gọi hội Long Môn đi.
Bên ngoài bầy trời đầy mây đen. Gió từ sông Gia Linh đưa lại mang theo
nhiều hơi nước. Những tiếng sấm sét vang rền từ các thung lũng xa xa nghe
mỗi lúc một nhiều. Tiết trờ mùa hạ Ở đây mưa nắng thường thay đổi bất
chợt như thế. Mộc Thiên ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài nói:
- Trời sắp mưa rồi.
Lời nói đầu tiên của con người trầm lặng ấy đã trở thành sự thật. Sau một
loạt sấm sét và một tiếng ầm long trời thì mưa bắt đầu trút nước. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.