TÌNH BUỒN - Trang 376

QUỲNH DAO

Tình buồn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 41

Ánh nắng tràn vào nhà, hơn 10 giờ rồi mà Minh Viễn vẫn chưa tỉnh rượu,
Trúc ngồi bên chồng lưỡng lự có nên gọi điện thoại đến sở xin phép cho
ông hay không. Nghĩ như vậy nhưng bà không muốn bước vì điện thoại
công cộng ở mãi đầu hẻm. Bây giờ bà không muốn làm gì cả. Chỉ muốn
tìm nơi thanh tịnh để trốn mình và cũng trốn luôn cái tư tưởng hỗn loạn
khỏi phải đối phó với kẻ khác
Minh Viễn mệt mỏi trở mình trên giường. Trúc vào bếp thấm nước khăn
đem đắp lên trán ông, Sự mát mẻ đã làm ông tỉnh dậy, mở cặp mắt đỏ hoe
nhìn vợ. Nhưng rồi ông nhắm lại vì ánh nắng chói khó chịu. Trong ruột ông
nóng như lửa đốt. Cổ họng khô muốn nức ra. Ông mơ màng gọi.
- Nước.
Trúc đứng dậy rót một ly nước, đến đỡ đầu ông lên rồi đưa ly vào miệng.
Minh Viễn ực một hơi đến cạn. Nước vào như thuốc tiên làm ông tỉnh hơn
nên thấy rõ Trúc ngồi bên giường ông lắc đầu hỏi:
- Đây là đâu?
- Nhà mình đó anh. Sáng nay anh Thành đưa anh về, Anh uống nước nữa
không ?
Minh Viễn lắc đầu nhắm mắt lại:
- Mấy giờ rồi?
- Hơn 10 giờ rồi. Thôi hôm nay đừng đi làm nữa. Con nó đi học hết mình
bàn công việc cho xong đi anh.
Minh Viễn mở mắt ra nhìn Trúc. Vẻ say rượu đã mất dần nên ý thức cũng
bắt đầu hồi phục lại. Những vấn đề nan giải vì thế cũng dồn dập kéo đến
trong tâm trí ông. Ông trợn mắt nhìn vợ rồi từ từ ngồi dậy tựa vào thành
giường, đầu vẫn còn nặng trĩu. Ông hít mạnh một hơi rồi hỏi:
- Thôi được, em có ý kiến gì ?
- Em không có ý kiến gì cả. Nhưng mà tối qua...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.