TÌNH BUỒN - Trang 402

Về đến nhà, chàng chạy một mạch lên lầu, đến phòng Sương Sương, bên
trong im lặng. Chắc là nàng không có ở trong rồi nhưng vẫn vào xem sao.
Đẩy cửa bước vào, chàng đứng ngây người một lúc vì quá sức ngạc nhiên.
Sương Sương ở nhà, đang ngồi trước bàn phấn. Tóc chải ngay ngắn, mặt
không đánh phấn trông có vẻ thùy mị, đoan trang. Nàng đang hai tay chống
cằm, ngắm mình trong gương. Nghe có tiếng động, nàng uể oải quay lại,
đưa cặp mắt suy tư nhìn Như Phong:
- Anh đó hả ?
Như Phong lạnh lùng nhìn Sương Sương. Nàng hỉnh mũi:
- Ồ, mùi rượu! Anh hôm nay cũng uống rượu sao? Vì sao lạc của anh đâu
rồi?
Lòng chàng đang rực lửa, câu hỏi ấy chẳng khác nào chế thêm dầu vào.
Chàng đến gần Sương Sương lộ vẻ giận dữ. Cái gương mặt ngây thơ và đẹp
ấy lại ngầm chứa sự nham hiểm vô cùng, thật không thể ngờ được! Nàng
nhướng mắt ngờ vực:
- Anh làm sao thế ?
- Sương Sương! Anh không hiểu đã làm gì nên tội với em ?
- Anh nói gì vậy?
- Thôi, em đừng giả vờ nữa. Hãy nói cho anh biết anh đã làm gì nên tội với
em ?
Nàng thầm nghĩ: hại anh chứ gì ?
Như Phong gằn giọng:
- Em đã hại anh mà còn giả vờ không biết nữa sao? Em ăn cắp thơ và hình
của Đỗ Ni đưa cho Hiểu Đan. Em có biết cái hành động đê hèn đó tai hại
đến mức nào không ? Cái chuyện vạch lá tìm sâu ấy có phải hậu quả của
chứng bịnh ăn không ngồi rồi của em không ?
Sương Sương tái mặt, ngướn cổ cãi:
- Hứ! Bộ không có hay sao còn chối? Những thư và hình ấy không phải của
Đỗ Ni tặng anh sao? Hay là anh đi xin của cô nàng ? Anh là người đứng
đắn, trong sạch lắm, không chơi bời, trác táng, trụy lạc chứ gì ? Cái dĩ vãng
không mấy sạch sẽ của anh như thế mà không tự trách mình lại đi trách
người tạ Anh nên biết rằng anh làm đúng không ai có thể phá được. Đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.