TÌNH BUỒN - Trang 68

Nàng cười thích thú:
- Dạ, nhất là mẹ em. Mẹ em lúc nào cũng lo lắng cho em, xem em như một
cô gái còn bé bỏng. Mẹ muốn sắm cho em nhiều đồ, nhưng rất tiếc gia đình
quá nghèo nên đành nghĩ ra cách biến đồ cũ thành đồ mới, như chiếc áo
hôm đi dự tiệc sinh nhật Đức Mỹ.
Nàng bỗng im lặng và lấy làm hối tiếc vì những lời thổ lộ ngây thơ ấy.
Thấy vậy Như Phong hỏi:
- Sao không nói tiếp?
Nàng lắc đầu cười:
- Không có gì thích thú để anh nghe.
- Sao?
Nàng không đáp nhìn ra cửa sổ hỏi:
- Anh ở đâu?
Chàng móc túi áo lấy quyển sổ và cây iết vừa nói vừa ghi địa chỉ:
- Ở đường Trung Sơn Bắc Lộ, số 15.
Xé mảnh giấy đưa Hiểu Đan, Như Phong tiếp:
- Mời cô lúc rảnh đến nhà chơi hay gọi điện thoại cũng được, nếu cần việc
gì.
Cần việc gì? Chẳng có việc gì cần cả. Nàng nhìn Như Phong tiếp lấy mảnh
giấy rồi cất vào túi. Như Phong hỏi:
- Còn Đan ở đâu? Có thể cho tôi xin địa chỉ được không?
Nàng cười cho biết địa chỉ nhưng lại dặn:
- Tốt nhất là anh đừng đến tìm em.
- Sao? Bộ cha mẹ Đan nghiêm khắc, không cho giao thiệp với bạn trai à?
- Em không biết rõ, nhưng tốt nhất anh đừng lại, cha mẹ khó tánh lắm.
- Thế à! Vậy, tôi sẽ đến trường đón Đan vào giờ tan học.
- Ô, đâu được. Mấy đứa bạn thấy thì chúng chọc quê chết. Giáo sư mà thấy
thì lại càng nguy hơn.
Như Phong bực mình hỏi:
- Vậy liên lạc với Đan bằng cách nào, viết thư được không?
Nàng lại từ chối:
- Cũng không được. Thôi, để em gọi điện thoại đến anh tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.