TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 107

Giờ tan học ngày hôm sau.

Tôi ngồi rên rỉ trên chiếc ghế xếp trong phòng câu lạc bộ.

"Ư ư ư ư, au u u u"

"Hinosaka lại bị táo bón hả?"

"Tối thiểu anh hãy ví von em với những loài động vật đáng yêu như

sóc hay thỏ đi ạ."

Tôi đặt cuốn Tự sát đôi ở Sonezaki đang đọc dở lên đùi rồi cãi lại.

Sau khi làm điệu bộ bị choáng, anh Konoha lờ tịt lời tôi đi rồi liếc

cuốn sách trên đùi tôi và nói.

"Vẫn đọc cái đó à?"

"Vâng, vì em đã biết sơ sơ về bối cảnh lịch sử và hoàn cảnh của hai

người nên em đang đọc lại, nhưng ư... ư..."

"Làm sao? Có vết hằn trên trán rồi kìa."

"Khi đã hiểu được hoàn cảnh rồi thì lại cảm thấy có gì đó đáng sợ đến

gần... nói đúng hơn là cảnh tự sát trở nên giống thực hơn... Anh Konoha,
giữa tóc với móng tay của em, cái nào làm quà thì anh sẽ vui hơn?"

"Tự dưng nói gì thế hả!"

Anh Konoha trợn mắt lên.

"Tại vì em cũng cực kỳ muốn truyền đạt tình yêu nóng bỏng đang

ngập tràn trái tim em tới anh Konoha, nhưng mà nếu chặt ngón tay hay rút
móng thì thiệt hại thật là khủng khiếp... Cả anh Konoha nữa, nếu tự dưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.