TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 135

"Vâng, trong tuần này cháu sẽ gửi. Bên phía bác Sasaki thì..."

Có vẻ anh ấy chẳng thèm quan tâm tới tôi nữa rồi.

"Em... về đây!"

Tôi lí nhí nói rồi ra khỏi phòng.

Khi tôi mở điện thoại ra xem ở ngoài hành lang, tôi thấy tin nhắn của

chị Nagomu.

Chị ấy viết rằng "Sau khi em sinh hoạt câu lạc bộ xong, mình có thể

gặp nhau không?" và tôi gửi tin trả lời "Được ạ" dù mắt vẫn đang nhòe đi.

Điểm hẹn mà chị Nagomu chọn là một nhà ga nhỏ cách vài ga tính từ

Shinjuku.

Từ phố mua sắm đi vào khu dân cư có một ngôi chùa và 180 bức

tượng Quan Âm xếp cạnh nhau trên một khu đất trông trải.

Quan Âm lớn, Quan Âm nhỏ, Quan Âm giận dữ, Quan Âm mỉm cười,

Quan Âm nghìn tay, Quan Âm ngồi, Quan Âm đứng... Vô vàn Phật bà
Quan Âm được chiếu sáng bởi ánh sáng lạnh lẽo của buổi chiều tà.

Được bao bọc bởi những hàng cây cao ngất và rộn ràng tiếng chim hót

trong trẻo, nơi này tràn ngập cảm giác thanh tịnh mang màu sắc tôn giáo,
cứ như không có sự hiện diện của con người.

"... Tại sao tất cả Phật bà Quan Âm đều nhìn xuống thế nhỉ?"

"Vì Ngài đang tập trung lắng tai nghe tiếng cầu xin cứu giúp của

chúng sinh."

Chị Nagomu trông không được vui. Chị ấy luôn mang biểu cảm ủ dột

suốt từ khi chúng tôi gặp nhau tới giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.