TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 137

"... Phải đó. Làm gì có sự cứu giúp nào... Vì thế, những tình huống

như là chủ tiệm lo lắng cho Tokubee, tới thăm Ohatsu, nói rằng tự bản thân
sẽ chuẩn bị tiền, rồi thì lời bịa đặt của Kuheiji lộ tẩy và hắn bị quan binh
bắt giữ cũng chỉ là những thứ được thêm thắt vào thôi... Thứ đó giống như
một lời nói dối quá tốt đẹp dễ dàng, nên chị chẳng thích chút nào..."

"Thế thì, Tokubee và Ohatsu đã không tự sát ạ?"

"Không... họ vẫn tự tử. Khi âm mưu xấu xa của Kuheiji bại lộ, hai

người họ đang trên đường đi tới rừng Sonezaki rồi... cho nên, họ chẳng hề
biết chuyện."

"Không hiểu sao, điều đó càng làm em cảm thấy sự cứu giúp không

tồn tại."

"... Đúng thế."

Chị Nagomu mỉm cười với gương mặt chực khóc.

"... Chắc chắn đến cả thần linh cũng không thể ngăn việc hai người ấy

cùng nhau tự tử..."

Cả thần linh cũng không ngăn được...

Vậy đó là tình yêu sao? Là điều anh Konoha đã nói, cảm xúc mạnh mẽ

đến mức quên cả lý lẽ hay sao?

Nếu vậy, tình yêu thật đáng sợ.

Quả nhiên tôi vẫn chưa biết gì về thứ tình cảm điên rồ dồn ép cả mình

và đổi phương tới sát lằn ranh chông chênh ấy.

Tôi cảm thấy lạnh sống lưng khi nghĩ đến thứ bóng tối mà tình yêu cất

giấu. Trái ngược với tôi, chị Nagomu dường như đã biết điều đó từ lâu rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.