TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 9

Cơn gió xuân mang mùi của lá mơn man trên cổ, thổi tung mái tóc

mỏng của tôi. Nếu tôi cắt ngắn có lẽ sẽ giúp bản thân thoải mái hơn, nhưng
lý do tôi vẫn giữ độ dài này là bởi tôi đã từng bị nhận nhầm là con trai rất
nhiều lần khi còn học cấp một. 

Hồi đó, tôi để kiểu tóc ngắn không kiểu cách và có phần ngang ngược,

lại rất hay mặc quần bò nên trông chẳng khác gì con trai.

Một hôm, khi vô tình đi ngang một hội con trai đang chơi bóng chày,

có người lên tiếng rủ tôi nhập bọn. Trong khi tôi còn đang mải nghĩ "Ơ kìa?
Mình là con gái mà...", thì đã bị lôi tuột vào từ lúc nào không hay, chạy
loanh quanh đuổi theo trái bóng trong bộ dạng lấm lem bùn đất.

Họ nói với tôi "Cậu chơi bóng chày dở tệ", "Tụi này sẽ chỉ bảo tận

tình nên mai lại tới nhé". Tôi đã không thể từ chối một cách hẳn hoi, cho
nên ngày hôm sau và những ngày tiếp sau nữa, tôi vừa lẩm bẩm trong lòng
"Mình là con gái mà..." vừa tiếp tục chơi bóng chày.

Cứ như vậy suốt ba tháng.

Cuối cùng, khi tôi nói thẳng "Tớ là con gái nên không thể cứ suốt

ngày chơi bóng chày được", lũ con trai há hốc mồm, và một giây sau đó,
chúng bò ra cười sằng sặc và la lên "Gì cơ? Trông chẳng giống chút nào!"

Chuyện đó để lại một vết sẹo trong trái tim tôi cho đến tận bây giờ. Kể

từ dạo ấy, tôi bắt đầu nuôi tóc dài và chọn trang phục lẫn đồ dùng đều là
những thứ dễ thương nữ tính.

Nếu sau đó tôi có một anh bạn trai tuyệt vời nữa thì mọi thứ thật hoàn

hảo, đáng tiếc là chuyện ấy hơi vượt quá khả năng.

Trong lúc tôi cố gắng ép lại mái tóc rối bù, một tờ ghi chú kẹp trong

cuốn sổ có vẻ sắp bị gió thổi bay đi, thếlà tôi bèn giữ nó bằng miệng, còn
tay thì lật cuốn sổ. Chính lúc đó...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.